Tuổi thơ dữ dội
hành khuyến mãi | Chat Online | |
07/10 09:39:48 | |
Truyện ngắn | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
36 lượt xem
- * Dù Có Bao Nhiêu Kiếp, Em Vẫn Là Của Tụi Anh (Truyện tiểu thuyết)
- * Chap 2: Nhớ lại hồi trước kia của England (part 2) (Truyện tiểu thuyết)
- * Tôi xuyên không vào thế giới cổ đại (Truyện tiểu thuyết)
- * Tổng Tài Bá Đạo (Truyện tiểu thuyết)
Tuổi thơ thật lắm chiêm bao,những ngày tháng bên bạn bè,những câu chuyện về tình yêu tuổi học trò chắc hẳn đã rất quen thuộc.Tôi là Nhung giờ đã lớn nhưng tôi không thể quên được những năm tháng tuổi thơ đáng nhớ.tôi có một nhóm bạn chơi thân từ bé.Có con Hồng đứa thân nhất với tôi.Tính nó hướng ngoại lắm .Còn thằng Hòa với thằng Long nữa,hai chúng nó nghịch như quỷ xứ ý.Nói thế thôi chứ tôi luôn là đứa cầm đâu cả bọn xông pha trước những trò đùa quái thai của bản thân.Không giấu diếm,tôi là học sinh cá biệt của lớp .Mỗi lần lớp bị trừ điểm là y như rằng đều là lỗi do tôi.
Đó là một ngay hè trời xanh,mây trắng,nắng vàng.Mẹ tôi nói :
-Con Nhung,hôm nay mày không ngủ mà trốn đi chơi thì đừng có trách mẹ mày ác .
Tôi dạ vâng cho qua nhưng thật chất trong lòng đang bầy kế chuồn đi báo làng báo xóm.Tôi không hiểu tại sao các bà mẹ có thể tàn nhẫn đến mức bắt một đứa trẻ năng đông như tôi đi ngủ trưa,thật khó hiểu.Đợi mẹ ngủ say,tôi rón rén bước từng bước xuống nhà.Chẳng phải nói chứ tai mẹ tôi thính lắm,chỉ cần thở mạnh một cái thôi là hồn vía tôi cũng đủ bay bổng mất rồi.Sau khi bước chân rqa khỏi nhà tôi mừng rỡ kêu lên ăn mừng .Chợt vọng ra tiếng mẹ tôi:
-Nhung mày lại trốn đi chơi à,có quay lại không thì bảo
Tôi mặc kệ những lời đó mà phi một mạch đến nhà con Hồng.Không phải tôi không sợ những lời đe dọa đó của mẹ nhưng tôi biết chắc nêu lúc ấy tôi quay lại thì cũng bị giáo huấn một trận thì thà đi chơi cho xuể rồi về ăn chửi một thể cũng được
Đến nhà Hồng,như đã hẹn nó đã đứng đợi tôi trước cổng .Chưa chào hỏi nhau được câu nào,nó đã nạt nộ tôi một tràng:
-Cái con này mày có biết tao chờ mày dài cổ rồi không?
-Tao còn phải đợi mẹ tao ngủ say mới chuồn được chứ.
Không thèm bàn về chuyện đó nữa,chúng tôi thẳng tiến đến nhà thằng Hòa với thằng Long.Đầy đủ, chúng nó mới hỏi hôm nay tôi định ầy ra trò gì.Tôi vênh mặt chỉ tay về phía nhà ông Năm:
-Chúng mày thấy gì không?
Vừa nhìn về phía tay tôi tụi nó đã ngờ ngợ hiểu ra vấn đề.Xưa nay trong làng tôi,ông Năm là người nổi tiếng đáng sợ ,tụi trẻ con nhìn thấy là chạy mất dép.Ấy vậy mà nhà ông lại có một cây vải ngon tuyệt cú mèo.Thấy tôi có ý định trộm vải nha ông Năm,tụi nó bèn kiếm cớ nhà có việc đột xuất để chuồn đi.Nhưng tôi đâu có ngu để chúng nó đi.Tôi ép bọn nó ở lại bằng được.Như một chỉ huy thật sự,tôi sai con Hồng đứng canh để tôi với hai thằng kia leo lên hái.Vải đâu mùa ngon ngọt,tôi vừa mân mê trái vải vừa nơm nớp lo sợ sẽ bị phát hiện
Hái được chùm nào,tôi liệng xuống ngay,con Hồng chụp không xuể.Khi chuẩn bị trèo xuống,tôi có một linh cảm chẳng lành.Nhìn xuống,tôi thấy ông Năm đang nhìn ba đứa chúng tôi với ánh mắt không thể thân thiện thêm được nữa . Trong khi đó,nhỏ Hồng đã vắt giò lên cổ bỏ mặc anh em.Tôi khóc không ra nước mắt ,chầm chậm tút xuống.Ánh mắt tội lỗi không giám ngẩng mặt nhìn ông Năm. Y như dự đoán,tôi với thằng Hòa thằng Long bị ông giáo huấn một trận.Tôi cay con Hồng lắm,đã bảo nó canh rồi mà thấy chủ một phát là chạy tít mù bỏ mặc đồng đội.Hơn thế nữa tội này chồng chất tội nọ,tối hôm đó tôi bị mẹ chiwr một trận te tua.Thế là tôi cạch mặt Hồng mấy hôm cho nó biết mùi.
Nó phải chuộc tội bằng năm gói bimbim thi tôi mới xí xóa nợ cũ.
Hôm ấy có giờ sử của cô Hoa,tôi lại là đứa bị gọi lên bảng đầu tiên.Mặt đờ ra một lúc,tôi phải nhờ đến sự trợ giúp của đồng đội nhưng lại bị cô phát hiện thế là cả lớp hôm ấy bị giờ yếu.Bọn nó cay tôi lắm nhưng không làm gì được vì biết hó hé là tôi cho ăn đập.
Đó là thời còn trẻ trâu thôi, Giờ lên lớp 8 ,tôi cũng kiềm hãm lại tính ngổ ngáo của mình để chú tâm vào chuyện học hành hơn.Đợt đó , có học sinh mới chuyển đến lớp tôi.Nhan sắc cũng được chuẩn gu tôi.nó tên Bảo ,vì đánh nhau lên bị chuyển trường.cả lớp không ai để ý đến nó trừ tôi.Tôi thường bắt chuyện với nó nhưng đều bị nó bơ.Trong lòng thầm chửi đẹp trai mà hãm.Thế là ttoi chẳng thèm quan tâm đến nó nữa.
Bỗng một hôm,tôi thấy một hộp sữa vị dâu mà tôi thích trong gầm bàn kèm một lời nhắn"Ăn uống đầy đủ".Tuy không biết là của ai nhung tôi vẫn uống hết.Dạo này tôi thấy thằng Bảo khác hẳn,nó hay hỏi bài tập tôi nhưng khi tôi giảng nó lại nhìn chằm chằm tôi.Sau đó thì nó tỏ tình tôi,thật ra tôi cũng có tình cảm với nó nhưng còn nhỏ không nên yêu đương.Thế là tôi từ chối.Một phần là do có một thằng lớp 9 cũng thích tôi,nó là con thầy hiệu trưởng tên Nam,đã từng trap rất nhiều đứa .Tôi khó có thể tránh khỏi chuyện bị nó quấy rối.Nhiều lần tôi từ chối nhgungw nó vẫn còn nghênh ngang lắm.Rồi một hôm tôi thấy con Hồng cứ cười tủm tỉm một mình .Hỏi ra mới biết nó có người yêu mà không ai khác chính là thằng Nam.Tôi ngao ngán khuyên nhủ nó ngưng nó không chịu nghe .Nó bảo tối nó có hẹn với thằng nam đi chơi đêm ,tôi ngăn không cho nó đi nhưng nó cứ cương quyết đi bằng được.Nhiều tuần sau ,tôi thấy nó khóc thê thảm lại hỏi thăm thì ra nó có thai với thằng Nam.Tôi hoảng hốt không tin vào sự thật.Tôi hỏi nó :
-được mấy tháng rồi
-3 tháng
-Thế bố mẹ mày biết chưa
-Chưa
Tôi bảo nó kể lại chuyện
-Hôm ấy tao với nó đi chơi xong nó bảo tao vô khách sạn nhgir ngơi mai về,tao đã từ chối nhưng không được,sau đó....sau đó thì
Chưa nói hết nó lại khóc bù lu bù loa.Tôi an ủi nó và tìm cách điều tra chuyện này .Thằng Hòa với Long cũng biết chuyện và giúp đỡ tôi.Khi đến nhà tìm thằng Nam,tôi thấy nó đã chuyển nhà, thầy hiệu trưởng cũng từ chức.Tôi cực ghét những người trốn tránh trách nhiệm. Hôm ấy tôi dẫn Hồng đến bác sĩ khám thai.Viện trưởng đã siêu âm nhưng chẳng thấy đứa bé nào cả.Tôi khó hiểu .Hồng nói nhưng rõ ràng bác sĩ tên Tiến đã chẩn đoán nó có thai.Viện trưởng bảo trong bệnh viện không có ai tên Tiến.Ông ta mắc bệnh hoang tưởng nhưng chắc đã trốn khỏi viện.Như vậy đồng nghĩa với việc không có cái thai nào ở đây cả .Hồng mừng rỡ lắm ,tôi cũng vui lây
Cho đến tận bây giờ tôi vẫn chưa quên được tuổi thơ dữ dội ấy.
Đó là một ngay hè trời xanh,mây trắng,nắng vàng.Mẹ tôi nói :
-Con Nhung,hôm nay mày không ngủ mà trốn đi chơi thì đừng có trách mẹ mày ác .
Tôi dạ vâng cho qua nhưng thật chất trong lòng đang bầy kế chuồn đi báo làng báo xóm.Tôi không hiểu tại sao các bà mẹ có thể tàn nhẫn đến mức bắt một đứa trẻ năng đông như tôi đi ngủ trưa,thật khó hiểu.Đợi mẹ ngủ say,tôi rón rén bước từng bước xuống nhà.Chẳng phải nói chứ tai mẹ tôi thính lắm,chỉ cần thở mạnh một cái thôi là hồn vía tôi cũng đủ bay bổng mất rồi.Sau khi bước chân rqa khỏi nhà tôi mừng rỡ kêu lên ăn mừng .Chợt vọng ra tiếng mẹ tôi:
-Nhung mày lại trốn đi chơi à,có quay lại không thì bảo
Tôi mặc kệ những lời đó mà phi một mạch đến nhà con Hồng.Không phải tôi không sợ những lời đe dọa đó của mẹ nhưng tôi biết chắc nêu lúc ấy tôi quay lại thì cũng bị giáo huấn một trận thì thà đi chơi cho xuể rồi về ăn chửi một thể cũng được
Đến nhà Hồng,như đã hẹn nó đã đứng đợi tôi trước cổng .Chưa chào hỏi nhau được câu nào,nó đã nạt nộ tôi một tràng:
-Cái con này mày có biết tao chờ mày dài cổ rồi không?
-Tao còn phải đợi mẹ tao ngủ say mới chuồn được chứ.
Không thèm bàn về chuyện đó nữa,chúng tôi thẳng tiến đến nhà thằng Hòa với thằng Long.Đầy đủ, chúng nó mới hỏi hôm nay tôi định ầy ra trò gì.Tôi vênh mặt chỉ tay về phía nhà ông Năm:
-Chúng mày thấy gì không?
Vừa nhìn về phía tay tôi tụi nó đã ngờ ngợ hiểu ra vấn đề.Xưa nay trong làng tôi,ông Năm là người nổi tiếng đáng sợ ,tụi trẻ con nhìn thấy là chạy mất dép.Ấy vậy mà nhà ông lại có một cây vải ngon tuyệt cú mèo.Thấy tôi có ý định trộm vải nha ông Năm,tụi nó bèn kiếm cớ nhà có việc đột xuất để chuồn đi.Nhưng tôi đâu có ngu để chúng nó đi.Tôi ép bọn nó ở lại bằng được.Như một chỉ huy thật sự,tôi sai con Hồng đứng canh để tôi với hai thằng kia leo lên hái.Vải đâu mùa ngon ngọt,tôi vừa mân mê trái vải vừa nơm nớp lo sợ sẽ bị phát hiện
Hái được chùm nào,tôi liệng xuống ngay,con Hồng chụp không xuể.Khi chuẩn bị trèo xuống,tôi có một linh cảm chẳng lành.Nhìn xuống,tôi thấy ông Năm đang nhìn ba đứa chúng tôi với ánh mắt không thể thân thiện thêm được nữa . Trong khi đó,nhỏ Hồng đã vắt giò lên cổ bỏ mặc anh em.Tôi khóc không ra nước mắt ,chầm chậm tút xuống.Ánh mắt tội lỗi không giám ngẩng mặt nhìn ông Năm. Y như dự đoán,tôi với thằng Hòa thằng Long bị ông giáo huấn một trận.Tôi cay con Hồng lắm,đã bảo nó canh rồi mà thấy chủ một phát là chạy tít mù bỏ mặc đồng đội.Hơn thế nữa tội này chồng chất tội nọ,tối hôm đó tôi bị mẹ chiwr một trận te tua.Thế là tôi cạch mặt Hồng mấy hôm cho nó biết mùi.
Nó phải chuộc tội bằng năm gói bimbim thi tôi mới xí xóa nợ cũ.
Hôm ấy có giờ sử của cô Hoa,tôi lại là đứa bị gọi lên bảng đầu tiên.Mặt đờ ra một lúc,tôi phải nhờ đến sự trợ giúp của đồng đội nhưng lại bị cô phát hiện thế là cả lớp hôm ấy bị giờ yếu.Bọn nó cay tôi lắm nhưng không làm gì được vì biết hó hé là tôi cho ăn đập.
Đó là thời còn trẻ trâu thôi, Giờ lên lớp 8 ,tôi cũng kiềm hãm lại tính ngổ ngáo của mình để chú tâm vào chuyện học hành hơn.Đợt đó , có học sinh mới chuyển đến lớp tôi.Nhan sắc cũng được chuẩn gu tôi.nó tên Bảo ,vì đánh nhau lên bị chuyển trường.cả lớp không ai để ý đến nó trừ tôi.Tôi thường bắt chuyện với nó nhưng đều bị nó bơ.Trong lòng thầm chửi đẹp trai mà hãm.Thế là ttoi chẳng thèm quan tâm đến nó nữa.
Bỗng một hôm,tôi thấy một hộp sữa vị dâu mà tôi thích trong gầm bàn kèm một lời nhắn"Ăn uống đầy đủ".Tuy không biết là của ai nhung tôi vẫn uống hết.Dạo này tôi thấy thằng Bảo khác hẳn,nó hay hỏi bài tập tôi nhưng khi tôi giảng nó lại nhìn chằm chằm tôi.Sau đó thì nó tỏ tình tôi,thật ra tôi cũng có tình cảm với nó nhưng còn nhỏ không nên yêu đương.Thế là tôi từ chối.Một phần là do có một thằng lớp 9 cũng thích tôi,nó là con thầy hiệu trưởng tên Nam,đã từng trap rất nhiều đứa .Tôi khó có thể tránh khỏi chuyện bị nó quấy rối.Nhiều lần tôi từ chối nhgungw nó vẫn còn nghênh ngang lắm.Rồi một hôm tôi thấy con Hồng cứ cười tủm tỉm một mình .Hỏi ra mới biết nó có người yêu mà không ai khác chính là thằng Nam.Tôi ngao ngán khuyên nhủ nó ngưng nó không chịu nghe .Nó bảo tối nó có hẹn với thằng nam đi chơi đêm ,tôi ngăn không cho nó đi nhưng nó cứ cương quyết đi bằng được.Nhiều tuần sau ,tôi thấy nó khóc thê thảm lại hỏi thăm thì ra nó có thai với thằng Nam.Tôi hoảng hốt không tin vào sự thật.Tôi hỏi nó :
-được mấy tháng rồi
-3 tháng
-Thế bố mẹ mày biết chưa
-Chưa
Tôi bảo nó kể lại chuyện
-Hôm ấy tao với nó đi chơi xong nó bảo tao vô khách sạn nhgir ngơi mai về,tao đã từ chối nhưng không được,sau đó....sau đó thì
Chưa nói hết nó lại khóc bù lu bù loa.Tôi an ủi nó và tìm cách điều tra chuyện này .Thằng Hòa với Long cũng biết chuyện và giúp đỡ tôi.Khi đến nhà tìm thằng Nam,tôi thấy nó đã chuyển nhà, thầy hiệu trưởng cũng từ chức.Tôi cực ghét những người trốn tránh trách nhiệm. Hôm ấy tôi dẫn Hồng đến bác sĩ khám thai.Viện trưởng đã siêu âm nhưng chẳng thấy đứa bé nào cả.Tôi khó hiểu .Hồng nói nhưng rõ ràng bác sĩ tên Tiến đã chẩn đoán nó có thai.Viện trưởng bảo trong bệnh viện không có ai tên Tiến.Ông ta mắc bệnh hoang tưởng nhưng chắc đã trốn khỏi viện.Như vậy đồng nghĩa với việc không có cái thai nào ở đây cả .Hồng mừng rỡ lắm ,tôi cũng vui lây
Cho đến tận bây giờ tôi vẫn chưa quên được tuổi thơ dữ dội ấy.
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Tuổi thơ dữ dội
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!