Tôi xuyên không vào thế giới cổ đại

3 lượt xem

Chương I

     Vào một buổi sáng nắng ấm, như mọi ngày. Tôi đi làm trên con đường quen thuộc. Bỗng có một chiếc xe tải xuất hiện lúc tôi đi qua đường và đâm vào tôi. Mọi người xung quanh vây lại, có người gọi cho xe cứu thương đến. Lúc đó tôi đã ngất đi, tự dưng tôi thấy mình xuất hiện ở một khung cảnh huyền ảo. Có người hiện ra và nói:

- Tôi tên là Diana, người sẽ đi cùng cô vào lần xuyên không đến thế giới khác.

 Tôi không hiểu chuyện gì vào hỏi:

 - Là sao? Cô có ý gì? Xuyên không đi đâu? Tại sao lại là tôi?

 Diana trả lời:

- Tôi không có ý gì cả, chúng ta sẽ xuyên không đến thế giới vổ đại. Ở đó, cô sẽ vào vai nữ chính, thay đổi vận mệnh của cô ta.

 Rồi tôi chưa kịp trả lời thì tôi đã ở trong phòng cưới, mặc một bộ váy màu đỏ và đội khăn chùm kín đầu. Tôi bỏ chiếc khăn xuống và đi xung quanh. Đúng lúc có tiếng bước chân, tôi vội đi trốn sau cánh rèm cửa và ló đầu ra để xem có chuyện gì. Thì ra là hắn và những nô tì khác. Diana xuất hiện với hình dạng một chú chim xanh và nói:

- Đây là Thái tử, người sẽ đính hôn cùng với cô.

 Hắn đã nhìn thấy tôi và kéo tôi ra khỏi cánh rèm. Tôi và hắn nhìn nhau một lúc, hắn lên tiếng:

- Cô là tân nương của tôi sao? Cô tên là gì? Tôi là Lạc Quân.

Tôi vội quỳ xuống và trả lời:

- Thần là tân nương của ngài. Thần tên là Vân Hi.

 Tôi nghĩ " Thái tử thì phải độc ác, lạng lùng. Nhưnh hắn ta lại khác, rất nhân hậu." Tự dưng có một người mặc bộ đồ màu đen, bịt kín mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, bẩm báo với hắn:

- Thưa ngài.....

 Hắn gật đầu và ra hiệu cho người đó ra ngoài. Hắn quay đầu lại nói với tôi rằng:

- Cô ở đây nghỉ ngơi đi, tôi đi có việc.

 Rồi lúc đó hắn ta đi luôn. Tôi cũng đi nghỉ ngơi. Đến sáng hôm sau, tôi thấy hắn nằm bên cạnh tôi. Tôi khá là bất ngờ nhưng phải giữ im lặng để cho Thái tử nghỉ ngơi. Tôi nhẹ nhàng xuống giường và đi thay y phục, trang điểm và sửa soạn lại đầu tóc xong xuôi thì tôi đi ăn sáng. Lúc đó Thái tử vẫn chưa tỉnh dậy. Tôi nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại và đi dạo xung quanh. Tôi đi thăm quan Thanh U Các, nơi mà tối qua diễn ra đám cưới của tôi và Thái tử. Tôi nghỉ chân ở một bộ bàn ghế được đặt dưới một cái cây to, tự dưng Diana xuất hiện trong hình dánh con chim, đậu ở cái bàn. Tôi hỏi:

- Diana, là cô sao?

Chú chim xanh trả lời:

- Đúng, là tôi đây.

 Trong đầu tôi có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi Diana. Nhưng tôi lại hỏi Diana về quá khứ của nữ chính Vân Hi. Diana nói:

- Nữ chính Vân Hi được nhà vua ban hôn với Thái tử. Vì cô ta làm việc gây ảnh hưởng đến Thái tử, thỉnh thoảng còn phá hỏng chuyện tốt của hắn nên bị phán tử chém. Tôi toám tắt ngắn gọn câu chuyện của Vân Hi rồi. Tôi nói:

- Vậy bây giờ tôi phải thay thế cô ta, giúp cô ấu sống sót và hạnh phúc bên Thái tử sao?

 Diana trả lời:

- Đúng vậy.

 Lúc đó có một nô tì đi đến, trên tay bưng một đĩa hoa quả và tách trà, thưa:

- Nô tì kính chào Thái tử phi. Nô tì tên Chỉ Chỉ, từ giờ sẽ hầu hạ người.

 Tôi gật đầu đồng ý, và hỏi Chỉ Chỉ:

- Chỉ Chỉ, cô có sở thích gì vậy ?

 Chỉ Chỉ trả lời:

- Thần thích nấu ăn ạ.

 Tôi nói:

- Cô có thể làm mấy món tráng miệng cho tôi không?

 Chỉ Chỉ vui vẻ đáp:

- Vâng thưa Thái tử phi.

 Chỉ Chỉ đi vào bếp và bắt tay vào làm. Tôi ngồi đó thưởng thức trà mà Chỉ Chỉ mang lên thì Thái tử đến. Tôi vội quỳ xuống nói:

- Thần kính chào Thái tử.

Thái tử vẫy tay nói:

- Đứng dậy đi. Cô đang làm gì vậy?

 Tôi kính cẩn đáp:

- Thần đang thưởng thức trà. Ngài có muốn dùng thử không ạ?

 Thái tử trả lời:

- Được.

 Tôi ra hiệu cho Chỉ Chỉ mang mấy món tráng miệng lên. Và nói:

- Mời Thái tử ăn mấy món tráng miệng do nô tì của thần làm ạ.

- Ngồi đi, lần sau ngươi không cần phải quỳ xuống chào như vậy nữa, ngươi là phu thê của ta mà.

- Dạ vâng. - Tôi đáp

 Tôi và Lạc Quân ngồi với nhau đến gần trưa thì có người đến nói với Lạc Quân có việc nên hắn rời đi. Tôi thư giãn một mình thì Diana xuất hiện:

- Cô thấy Lạc Quân như nào ?

Tôi im lặng một lúc rồi trả lời:

- Lạc Quân là một người hiền lành, nhân hậu. Đúng là mẫu người lý tưởng của tôi.

- Chả lẽ cô thích hắn rồi sao?

Tôi đỏ mặt, không nói gì. Chỉ Chỉ gọi vào ăn trưa, ăn xong tôi đi nghỉ ngơi. Đến chiều, tôi bắt đầu thấy chán không biết làm gì. Tôi lấy giấy bút ra và ngồi xuống bàn, nghĩ ngợi viết ra một cuốn tiểu thuyết. Tôi đang viết thì Lạc Quân đi vào, tôi nói:

- Thái tử điện hạ.

- Ừm, cô đang làm gì thế?

- Thần đang viết tiểu thuyết.

- Đưa ta đọc thử xem nào.

- Đây ạ.

 Tôi lấy cuốn đang viết dở đưa cho Thái tử và nói:

- Thần đang viết dở dang, có gì sai sót nhờ người sửa giúp.

 Lạc Quân chỉ gật đầu, tôi gọi Chỉ Chỉ lên, bảo em ấy làm ít trà và hoa quả mang lên mời Thái tử. Chỉ Chỉ vâng lời đi ngay. Thái tử đọc xong thì Chỉ Chỉ mang đồ lên mời Thái tử. Lạc Quân vừa uống trà vừa nói:

- Vân Hi, cô viết tiếp đi, ta thấy khá hay. Không có lỗi gì cả.

- Vâng Tôi đang viết thì Thái tử ngồi bên cạnh nhìn tôi, tôi cảm thấy ngại ngùng và không thể tập trung được.

 Tôi hỏi:

- Sao ngài cứ nhìn tôi vậy?

- Vì cô đẹp.

 Tôi đỏ mặt quay đi và nghĩ: "Hắn thật biết trêu đùa người khác." Tôi lại thắc mắc sao hôm nay hắn không phải làm việc trên, bèn hỏi:

- Hôm nay ngài không có việc gì làm sao?

 Thái tử cười và nói:

- Cô hỏi làm gì, chả lẽ cô định đuổi ta sao?

- Thần không có ý đó. Chỉ muốn hỏi sao hôm nay ngài lại rảnh rỗi vậy?

- Ta giao hết việc cho các đại thần. Lâu rồi ta không được nghỉ ngơi. Hôm nay ta tranh thủ giao việc cho các đại thần rồi đến chơi với rủ.

 Tôi không nói gì và tập trung vào viết. Chỉ Chỉ đi vào và nói:

- Mời Thái tử điện hạ và Thái tử phi đi dùng bữa tối ạ. Thái tử đứng dậy kéo tôi ngồi vào bàn ăn. Tôi và Lạc Quân ăn xong thì Thái tử nói:

- Cô đi với tôi ra ngoài kia ngắm sao nhé!

 Tôi gật đầu và bảo Chỉ Chỉ đi làm mấy món tráng miệng mời Thái tử.

 Tôi cùng Thái tử ngồi ngắm sao và nói chuyện đến đêm rồi đi ngủ. Thái tử và tôi ngủ chung một phòng vì Thanh U Các chỉ có một phòng ngủ. Đến sáng hôm sau, như mọi ngày, tôi ăn sáng xong và đi rủ Chỉ Chỉ đi chơi vào trong vườn hoa của phủ Thái hậu.Đây là nơi mà các Phi tần đến chơi. Nhưng hôm nay lại không có Phi tần nào đến cả. Tôi đang đi dạo thì vườn hoa cháy. Tôi chạy vội ra khỏi khu vườn đó, đúng lúc có người nhìn thấy tôi chạy ra, họ có lẽ sẽ đi bẩm báo với Thái tử. Tất cả mọi người đang dập lửa thì tôi nhận tin từ Chỉ Chỉ, Chỉ Chỉ bảo rằng:

-Thái tử phi, Thái hậu truyền lệnh gọi người đến Triều chính.

 Tôi vội vã đi cùng Chỉ Chỉ đến Triều chính. Khi đến nơi, tôi đi vào và thấy Thái tử đứng ở trên nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu, Thái hậu và Hoàng đế nhìn tôi với ánh mắt tức giận, các nô tì khác bàn tán xôn xao.Thái hậu lên tiếng:

-Cô chỉ là một tì nữ, mà dám cả gan đốt vườn hoa của ta.

 Tôi dần hiểu ra sự việc và nói:

-Thần không làm như vậy, có người muốn hại thần

-Không phải cô thì là ai, cô còn dám cãi, chính mắt mọi người nhìn thấy cô chạy ra từ vườn hoa

-Thần vô tội

  Thái tử lên tiếng:

-Vân Hi vô tội, cô ấy không làm gì cả

-Người còn bênh cô ta sao.Người đâu, đưa Thái tử về nghỉ ngơi, Thái tử mệt rồi. Còn cô nhốt vào cẩm tù. Ngươi hãy đợi hình phạt đi.

  Thái tử nghe thấy vậy, bèn cho người đi điều tra về chuyện này. Tôi  bị nhốt vào cẩm tù, chọn một nơi yên tĩnh, tôi còn mang theo giấy bút để viết truyện. Ngồi đới diện phòng tôi là một ông lão cũng rất thích sáng tác truyện. Tôi thấy lạ bèn hỏi:

-Ông ơi, sao ông bị nhốt vào trong này thế ạ?

  Ông lão trả lời thân thiện:

-Ta không bị nhốt mà vì sở thích viết truyện. Ta muốn có không gian yên tĩnh để viết nên đã ở đây.

-Ông tên gì vậy ạ?

-Ta tên Di Lão, còn cháu tên gì?

-Cháu tên Vân Hi

  Tôi ngồi nói chuyện cùng với ông, trao đổi với nhau về kinh nghiệm sáng tác. Sáng hôm sau, tôi đã thấy ông đang ngồi viết rồi. Tôi hỏi mượn những cuốn mà ông đã viết để tham khảo. Thì ông bỗng hỏi tôi:

-Vân Hi, ta có một tình huống trong ruyện mà ta đang viết. Không biết giải thích thế nào

-Ông cứ nói đi ạ

  Ông bắt đầu kể:

-Ngày xưa, có một chàng thư sinh đi bán thuốc rong. Một hôm, anh gặp Thỏ yêu. Thỏ yêu rất thích anh, nhưng anh thư sinh lại không thích cô ta. Một hôm, anh thư sinh dừng chân ở một quán trọ, trong quán có cả Thỏ yêu. Hôm nọ chỉ có hai người là khách ở trọ. Sáng hôm sau, có người hầu lên trên phòng anh thư sinh nhưng lại bị khóa cửa trong, gọi anh không thấy trả lời. Mọi người đập cửa xông vào thì thấy anh thư sinh đã chết.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo