Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 140
Nhã Tịnh | Chat Online | |
01/02/2019 20:00:22 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
180 lượt xem
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 141 (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 143 (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 139 (Truyện ngôn tình)
- * Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 136 (Truyện ngôn tình)
"Lục Đình Kiêu! Lục Đình Kiêu!"
Lục Đình Kiêu vội quăng đống đồ trong tay đi rồi chạy tới trước cửa phòng tắm: "Ninh Tịch, sao thế?"
"Lục Đình Kiêu!"
"Tôi ở đây."
"Anh vào đây đi!"
"..." Vào đó?
"Mau lên! Mau lên mau lên! AAA..."
"Cô... rốt cuộc cô bị làm sao?" Giọng Lục Đình Phòng ngày càng khẩn trương, nhưng anh không dám tùy tiện đẩy cửa vào.
"Chân tôi bị chuột rút rồi! Mau giúp tôi một tay với! Aiyo..." "..." Lục Đình Phong đỡ trán, vừa thở phào vừa bất lực, vội đẩy cửa vào.
Vì là nước lạnh nên bên trong không có hơi nước, quần áo trên người cô sau khi bị ướt thì hoàn toàn nhìn thấu được hết, yết hầu Lục Đình Kiêu hơi chuyển động, tuy anh không bị bỏ thuốc nhưng mức độ dày vò lúc này cũng không thua Ninh Tịch là mấy.
"Lục Đình Kiêu... Lục Đình Kiêu?"
Ninh Tịch thúc giục kéo thần trí anh quay về, Lục Đình Kiêu vội đi tới: "Chân nào?"
"Chân phải, chân bên phải!" Ninh Tịch đau trắng bệnh cả mặt.
Lục Đình Kiêu cũng không để ý nhiều như vậy, anh nắm chặt lấy một bên mắt cá chân của cô, tay còn lại tì vào đùi, dùng sức mát xa cho cô.
"Được chưa?"
"Không được không được! Vẫn còn rút! Anh mạnh thêm chút nữa đi!"
"Giờ thì sao?"
"A! Đau! Nhẹ thôi!" "Hiện tại đã được chưa?"
"Sắp rồi, sắp được rồi..."
...
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà cả người Lục Đình Kiêu ướt đẫm mồ hôi, anh sức cùng lực kiệt nhẹ nhàng đặt chân cô về chỗ cũ.
Ngay sau đó, anh bỗng chú ý thấy trên người và trên chân cô có mấy vết lằn đỏ gai mắt, sắc mặt liền lạnh xuống: "Trên người cô bị làm sao vậy? Chu Hướng Thành làm?"
"Người tôi?" Ninh Tịch theo phản xạ sờ xuống chỗ còn ân ẩn đau trên chân mình: "Anh bảo chỗ này à? Mấy chỗ này là do hôm nay tôi có mấy cảnh treo lên nên bị lằn vào ấy mà."
Nghe vậy sắc mặt Lục Đình Kiêu mới dịu xuống, nhưng anh lại lập cau mày lại: "Để tôi đi mua thuốc cho cô."
Nói rồi, anh lo lắng nhìn cô: "Cô không được ngâm nước nữa, cứ như vậy sẽ ốm đấy."
Ninh Tịch vô thức rụt lại vào trong nước, cô đưa tay ra làm dấu thập: "Mười phút, cho tôi thêm mười phút nữa, vốn dĩ tôi sắp ổn rồi, anh vừa vào một cái lại..." Lục Đình Kiêu: "..." Được rồi.
Anh ra khỏi phòng tắm, sau đó lại mở cửa phòng.
Quả nhiên, Lục Cảnh Lễ lại lăn lông lốc vào.
Lục Đình Kiêu: "..."
Lục Cảnh Lễ: "..."
Lục Cảnh Lễ bò dậy trong vòng đúng một giây, cúi gập người xuống: "Em xin lỗi anh, em đi ngay đây!"
"Đợi chút, đi mua thuốc cho anh." Lục Đình Kiêu gọi lại.
"Thuốc gì?" Lục Đình Kiêu quẫy cái đuôi lớn, vẻ mặt mờ ám.
"Thuốc gì mà lúc bị thương dùng ấy."
Mắt Lục Cảnh Lễ nhất thời sáng như bóng đèn: "Anh, cuối cùng anh cũng phát uy rồi?"
Lục Đình Kiêu không nói gì chỉ lạnh lùng nhìn.
Lục Cảnh Lễ: "Xin lỗi, em sai rồi, nếu anh muốn phát uy, sao có thể trong thời gian ngắn như vậy được. Tiểu nhân xin lui ngay đây!" Không đến năm phút, Lục Cảnh Lễ đã mua xong thuốc chạy lên, hất mặt nói: "Anh, hay là anh ân chuẩn cho em cứ đứng canh ngoài cửa đi, để tiện lúc nào cũng có thể chạy việc cho anh?"
"Nếu để anh thấy em lần thứ ba…" Vậy hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng đấy...
Lục Cảnh Lễ đành tiếc nuối thở dài, sau đó lại “hề hề hề” móc từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật: "Anh, vừa xong em tiện nên mua cái này, chắc chắn tốt hơn loại khách sạn tặng kèm, anh quả thật không cần sao? Ái..."
Lục Cảnh Lễ bị đạp thẳng ra ngoài.
Lục Đình Kiêu vội quăng đống đồ trong tay đi rồi chạy tới trước cửa phòng tắm: "Ninh Tịch, sao thế?"
"Lục Đình Kiêu!"
"Tôi ở đây."
"Anh vào đây đi!"
"..." Vào đó?
"Mau lên! Mau lên mau lên! AAA..."
"Cô... rốt cuộc cô bị làm sao?" Giọng Lục Đình Phòng ngày càng khẩn trương, nhưng anh không dám tùy tiện đẩy cửa vào.
"Chân tôi bị chuột rút rồi! Mau giúp tôi một tay với! Aiyo..." "..." Lục Đình Phong đỡ trán, vừa thở phào vừa bất lực, vội đẩy cửa vào.
Vì là nước lạnh nên bên trong không có hơi nước, quần áo trên người cô sau khi bị ướt thì hoàn toàn nhìn thấu được hết, yết hầu Lục Đình Kiêu hơi chuyển động, tuy anh không bị bỏ thuốc nhưng mức độ dày vò lúc này cũng không thua Ninh Tịch là mấy.
"Lục Đình Kiêu... Lục Đình Kiêu?"
Ninh Tịch thúc giục kéo thần trí anh quay về, Lục Đình Kiêu vội đi tới: "Chân nào?"
"Chân phải, chân bên phải!" Ninh Tịch đau trắng bệnh cả mặt.
Lục Đình Kiêu cũng không để ý nhiều như vậy, anh nắm chặt lấy một bên mắt cá chân của cô, tay còn lại tì vào đùi, dùng sức mát xa cho cô.
"Được chưa?"
"Không được không được! Vẫn còn rút! Anh mạnh thêm chút nữa đi!"
"Giờ thì sao?"
"A! Đau! Nhẹ thôi!" "Hiện tại đã được chưa?"
"Sắp rồi, sắp được rồi..."
...
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà cả người Lục Đình Kiêu ướt đẫm mồ hôi, anh sức cùng lực kiệt nhẹ nhàng đặt chân cô về chỗ cũ.
Ngay sau đó, anh bỗng chú ý thấy trên người và trên chân cô có mấy vết lằn đỏ gai mắt, sắc mặt liền lạnh xuống: "Trên người cô bị làm sao vậy? Chu Hướng Thành làm?"
"Người tôi?" Ninh Tịch theo phản xạ sờ xuống chỗ còn ân ẩn đau trên chân mình: "Anh bảo chỗ này à? Mấy chỗ này là do hôm nay tôi có mấy cảnh treo lên nên bị lằn vào ấy mà."
Nghe vậy sắc mặt Lục Đình Kiêu mới dịu xuống, nhưng anh lại lập cau mày lại: "Để tôi đi mua thuốc cho cô."
Nói rồi, anh lo lắng nhìn cô: "Cô không được ngâm nước nữa, cứ như vậy sẽ ốm đấy."
Ninh Tịch vô thức rụt lại vào trong nước, cô đưa tay ra làm dấu thập: "Mười phút, cho tôi thêm mười phút nữa, vốn dĩ tôi sắp ổn rồi, anh vừa vào một cái lại..." Lục Đình Kiêu: "..." Được rồi.
Anh ra khỏi phòng tắm, sau đó lại mở cửa phòng.
Quả nhiên, Lục Cảnh Lễ lại lăn lông lốc vào.
Lục Đình Kiêu: "..."
Lục Cảnh Lễ: "..."
Lục Cảnh Lễ bò dậy trong vòng đúng một giây, cúi gập người xuống: "Em xin lỗi anh, em đi ngay đây!"
"Đợi chút, đi mua thuốc cho anh." Lục Đình Kiêu gọi lại.
"Thuốc gì?" Lục Đình Kiêu quẫy cái đuôi lớn, vẻ mặt mờ ám.
"Thuốc gì mà lúc bị thương dùng ấy."
Mắt Lục Cảnh Lễ nhất thời sáng như bóng đèn: "Anh, cuối cùng anh cũng phát uy rồi?"
Lục Đình Kiêu không nói gì chỉ lạnh lùng nhìn.
Lục Cảnh Lễ: "Xin lỗi, em sai rồi, nếu anh muốn phát uy, sao có thể trong thời gian ngắn như vậy được. Tiểu nhân xin lui ngay đây!" Không đến năm phút, Lục Cảnh Lễ đã mua xong thuốc chạy lên, hất mặt nói: "Anh, hay là anh ân chuẩn cho em cứ đứng canh ngoài cửa đi, để tiện lúc nào cũng có thể chạy việc cho anh?"
"Nếu để anh thấy em lần thứ ba…" Vậy hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng đấy...
Lục Cảnh Lễ đành tiếc nuối thở dài, sau đó lại “hề hề hề” móc từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật: "Anh, vừa xong em tiện nên mua cái này, chắc chắn tốt hơn loại khách sạn tặng kèm, anh quả thật không cần sao? Ái..."
Lục Cảnh Lễ bị đạp thẳng ra ngoài.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Chọc tức vợ yêu mua một tặng một - Chương 140,Chọc tức vợ yêu mua một tặng một,Chương 140,Lục Đình Kiêu vội quăng đống đồ trong tay đi rồi chạy tới trước cửa phòng tắm
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!