Nội dung bạn tìm "

Đông cung, Đông Cung

" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:
Gửi truyện

Đông Cung - Chương 1: Thẳng tắp (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Tôi và Lí Thừa Ngân vừa mới cãi nhau. Sau mỗi lần lục đục giữa hai người, hắn bao giờ cũng tỏ ra phớt lờ tôi, mà cũng cấm kị những người ngoài được phép tiếp chuyện với tôi. Tôi cảm giác buồn chán vô vị biết mấy, được dịp liền lén lút chuồn ra ngoài chơi. A Độ vẫn theo tôi, nàng ấy lúc nào cũng kề bên như hình với bóng, bất kể là đi đến đâu cũng không bao giờ thoát nổi

Đông Cung - Chương 43 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Trước kia chúng tôi thường hay cãi vã, thế nhưng hắn nào từng tỏ thái độ gắt gỏng cộc cằn nhường này. Tuy tôi đang sợ, có điều vẫn lấy dũng khí lên giọng với thích khách: “Nhắc đến tôn quý ấy à, ta so với hai người này còn cao quý hơn nhiều, đừng tưởng bọn họ một người là thiên tử, kẻ kia là thái tử, song cân nhắc đến sự quan trọng, không đọ nổi ta đâu. Ngươi là thích khách, tất biết ta không chỉ là thái tử phi đương triều, mà còn là công chúa của Tây lương, vì mong muốn mối bang giao giữa hai nước đời đời vững bền và tốt đẹp, ta mới lấy Lí Thừa Ngân.

Đông Cung - Chương 42 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Không một ai dám manh động, bất thình lình bệ hạ quát: “Tằng Hiến! Giết thích khách đi!” Thì ra thủ lĩnh phe áo đen tên gọi Tăng Hiến, tôi từng nghe qua cái tên này, biết ông ấy là tướng chỉ huy có tiếng trong Thẫn vũ quân, võ công cái thế, nghe đồn sức lực một trăm kẻ không địch nổi một mình ông. Trên bả vai Tằng Hiến đang tí tách nhỏ máu, lúc này đây dồn sát từng bước một, mũi kiếm của gã thích khách kia sắc lạnh ngời ánh thép, kề ngay cổ họng bệ hạ, giằng co mãi khó lòng phân thắng bại, tôi bức bách đến nỗi mồ hôi nơi sống lưng rịn ra buốt lạnh.

Đông Cung - Chương 40 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Không một ai dám manh động, bất thình lình bệ hạ quát: “Tằng Hiến! Giết thích khách đi!” Thì ra thủ lĩnh phe áo đen tên gọi Tăng Hiến, tôi từng nghe qua cái tên này, biết ông ấy là tướng chỉ huy có tiếng trong Thẫn vũ quân, võ công cái thế, nghe đồn sức lực một trăm kẻ không địch nổi một mình ông. Trên bả vai Tằng Hiến đang tí tách nhỏ máu, lúc này đây dồn sát từng bước một, mũi kiếm của gã thích khách kia sắc lạnh ngời ánh thép, kề ngay cổ họng bệ hạ, giằng co mãi khó lòng phân thắng bại, tôi bức bách đến nỗi mồ hôi nơi sống lưng rịn ra buốt lạnh.

Đông Cung - Chương 39 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Lí Thừa Ngân lại trừng mắt: “Nàng dám!” Tôi ngoác mồm hô: “Mọi người mau qua lầu sau xem Hoàng…” chữ sau đã bị Lí Thừa Ngân chặn đứng ngay từ khóe miệng, chưa kịp nói trọn vẹn. Hắn không dùng bút, lập tức vốc một nắm bột yến, khoanh một vòng tròn rõ to trên cánh cửa, rồi phủ đầy bột yến lên. Tiếp đó lại dùng than chì, chấm chấm vẽ vẽ lên vết mực, hiếm khi thấy Lí Thừa Ngân vẽ tranh, chứ đừng nói tới việc dùng đâu ngón tay mà vẽ, những kẻ xung quanh tấm tắc khen ngợi, tôi cũng thấy tò mò.

Đông cung - Chương 37 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Bệ hạ nhàn nhã “ờ” một tiếng, đoạn bảo: “Thì ra hai con là đôi vợ chồng đồng tâm hiệp lực, cùng vào cùng ra.” Mặt Lí Thừa Ngân vẫn không biến sắc, đáp: “Con xin được mạo muội hỏi phụ thân, sao người cũng ở chỗ này?” Tôi chẳng ngờ Lí Thừa Ngân lại to gan thế, thì mọi người đều đến chơi kỹ viện cả, hà tất phải nói toạc ra khó nghe thế. Không ngờ Bệ hạ chỉ cười, bảo: “Chấp chính thực ra không khó, song không thể đắc tội với danh gia vọng tộc, thân là Thái tử, lẽ nào ngay cả việc này con cũng không hiểu sao?”

Đông Cung - Chương 36 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Tôi hộ hắn chảy đầu, lại giúp hắn dặm phấn, thế rồi cài trâm, đeo bông tai, điểm hoa văn lên trán, lại lục đáy hòm lẫn tìm trong tủ một bộ váy cỡ lớn cho hắn mặc, quả là…. dáng áo tha thướt như tiên, rồi nhành hoa gì gì đó ươm hơi mưa….. Cái khiến tôi thất vọng nhất là, vừa đọ gương với nhau xong, nom hắn còn đẹp hơn cả tôi nữa chứ! Ai bảo da hắn mịn màng mềm mại sẵn, vừa thêm lớp phấn son, khí khái anh tuấn đâu chẳng thấy, lại biến thành 1 thiếu nữ xinh đẹp.

Đông cung - Chương 35 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Có 1 câu, phải nói thế nào nhỉ, gần vua như gần hổ, lòng vua khó đoán. Câu này thật đúng, tiếp con trai của hoàng đế cũng như tiếp hổ con ấy, ý khó đoán y chang nhau, hắn đang nghĩ gì tôi đoán mãi không ra. Chỉ dám rụt rè hỏi: “Thần thiếp đã hứa gì với điện hạ à?” Thấy tôi tỏ vẻ không nhận, giọng hắn cao vút: “Quả nhiên nàng quên sạch bách! Nàng hứa sẽ dẫn ta đến kỹ viện chơi.” Ối giời ơi! Câu này hà tất phải gào lên như thế?

Đông cung - Chương 34 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Triệu lương đệ thấy tôi, vẫn tỏ vẻ kính cẩn, hành đại lễ theo quy củ với tôi. Tôi khách sáo sai Vĩnh Nương dìu ả dậy, rồi thì cũng mời ngồi. Song Tự bảo lâm vẫn quỳ dưới nền, gò má đỏ ửng, mắt cũng hoe hoe, như thể vừa mới khóc xong. Tôi hỏi cung nữ: “Sao không đỡ Tự bảo lâm đi?” Đám cung nhân không dám không nghe lời, liền vội vã vực Tự bảo lâm dậy. Tôi bắt đầu nói mấy câu tán gẫu: “Thời tiết hôm nay đẹp thật….hai tỷ muội đến chúc Tết ta chăng?”

Đông Cung - Chương 34 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Lũ đàn ông rặt 1 một thói chung ấy? Tôi đương nhiên không vui: “Hôm qua chàng đã hôn thiếp mấy lần rồi, chúng ta thế là sòng phẳng lâu rồi nhé.” Lí Thừa Ngân vạch cổ áo ra, chỉ vào vết sẹo trên ngực: “Thế cái này thì tính sao? Nàng định trả thế nào?” Tôi trông vết sẹo có màu hơi hồng hồng ấy, không khỏi có chút nhụt chí: “Là do thích khách đâm chàng đấy chứ, có phải thiếp đâm đâu.”

Đông Cung - Chương 33 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Lũ đàn ông rặt 1 một thói chung ấy? Tôi đương nhiên không vui: “Hôm qua chàng đã hôn thiếp mấy lần rồi, chúng ta thế là sòng phẳng lâu rồi nhé.” Lí Thừa Ngân vạch cổ áo ra, chỉ vào vết sẹo trên ngực: “Thế cái này thì tính sao? Nàng định trả thế nào?” Tôi trông vết sẹo có màu hơi hồng hồng ấy, không khỏi có chút nhụt chí: “Là do thích khách đâm chàng đấy chứ, có phải thiếp đâm đâu.”

Đông Cung - Chương 32 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

“Sắt Sắt cái gì!” “Sắt Sắt của chàng ấy!” Tôi lay cánh tay hắn, “Nghĩ cho Triệu lương đệ đi, chàng không thể có lỗi với muội ấy được! Chàng đừng phụ lòng muội ấy! Chàng thích muội ấy nhất cơ mà!” “Nàng là thê tử của ta, ta và nàng chính đáng…không thể coi như có lỗi với nàng ấy được!”

Đông Cung - Chương 31 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Lí Thừa Ngân tức lắm, hắn chẳng thèm mặc áo, nổi giận đùng đùng lao khỏi giường. Hẳn đi thẳng ra đến bậu cửa nội điện rồi mới ngoắt lại nói với tôi: “Nàng yên tâm! Sau này ta cũng chẳng đến đây nữa, nàng cứ từ từ thương nhớ cái gã tốt hơn ta 1 ngàn 1 vạn lần ấy đi!” Chắc hắn phải bực lắm, thậm chỉ giầy còn vất cả lại, cũng không rõ chân trần như thế thì về kiểu gì nữa.

Đông cung - Chương 30 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Tôi xuống nhà kéo Bùi Chiếu lên lầu, trong Minh Ngọc phường đâu đâu cũng thắp đèn lồng, ánh sáng ấm áp lan tỏa mênh mông tạo cảm giác dễ chịu. Nguyệt Nương không hổ là hoa khôi đầu bảng của phường Minh Ngọc, vừa nhấc rèm đã khiến lắm kẻ nức lòng. Một lúc có đến mấy cô gái ra nghênh tiếp, một mực lôi kéo chúng tôi vào trong, Bùi Chiếu trông vẻ không quen với nơi này, tôi liền xua hết mấy người đẹp ấy xuống nhà, thế rồi chỉ còn lại Nguyệt Nương tiếp mấy người bọn tôi uống rượu.

Đông Cung - Chương 29 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Trong thành lưa thưa đã có nhà dân lên đèn, tuyết dầy như tấm mành rèm trắng xóa chụp lấy đất trời. Cuối cùng, Bùi Chiếu thu cây khèn lại, thì ra hắn thổi liên tục bấy lâu nay. Ngưng một lúc, hắn bắt đầu húng hắng ho từng cơn, chắc đã hít phải khá nhiều gió lạnh, hắn cũng ngốc thật, tôi không bảo ngừng là cứ thế thổi suốt, cũng chẳng sợ bị viêm phế quản. Bùi Chiếu vẫn đang gồng mình dằn cơn ho, mở lời với tôi: “Tuyết rơi rồi, mạc tướng hộ tống Thái tử phi về cung.”

Đông Cung - Chương 28 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Tôi chợt nhớ về giấc mơ thường chực nọ, chỉ thấy có chiều thất vọng. Sau này Bùi tướng quân làm phò mã rồi, nói không chừng còn được thăng quan, nếu mà hắn không làm Kim ngô tướng quân ở Đông Cung nữa, có lẽ về sau khó có dịp gặp gỡ. Thoạt đầu thì vắng bóng Lí Thừa Ngân, bây giờ, đến cả Bùi Chiếu cũng ít có cơ hội được gặp.

Đông Cung - Chương 27 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Thì tôi cũng chẳng ngờ hóa ra mình không ghét Lí Thừa Ngân như vẫn nghĩ, mặc dù hắn toàn chọc tôi bực mình thật đấy, nhưng trong 3 năm, số lần gặp gỡ giữa chúng tôi vỏn vẹn đếm trên đầu ngón tay, ngoại trừ mấy lần hắn vì Triệu lương đệ mà đến hỏi tội tôi ra, thì trước đây chúng tôi cũng chẳng cãi vã là mấy. Có lúc không hằm hè nhau, tôi còn thấy không quen cơ…

Đông Cung - Chương 26 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Triệu lương đệ kinh hoàng ngước đầu nhìn tôi, trong mắt đã đong đầy nước. Nàng ta vừa bật khóc, cổ họng tôi đã nghèn nghẹn khó chịu, bảo: “Muội vào thăm đi, nhưng mà cũng đừng có khóc.” Triệu lương đệ quệt ngang dòng nước mắt, thấp giọng thưa: “Vâng.”

Đông Cung - Chương 25 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Tôi toan xô hắn ra hòng nhặt đao lên, hắn duỗi tay phẩy nhẹ, chuôi đao đã cuốn theo chiều gió lao đi mất. Tôi nổi giận đùng đùng vung nắm đấm, nắm đấm vung ra chưa chạm được đến vạt áo hắn, hắn đã với tay chặn đứng cổ tay tôi, hốc mắt tôi cay xè nóng xót, bảo: ‘Không cứu thì thôi, ngươi mau cút đi, sau này đừng gặp lại ta nữa!” Cố Kiếm nhìn tôi trong chốc lát, cuối cùng buông tiếng thở dài, nói: “Nàng đừng giận. Ta đi cứu nàng ấy là được chứ gì.”

Đông Cung - Chương 24 (Truyện ngôn tình) Truyện Sưu tầm

Hoàng đế đoạn tiếp lời: “Đã đợi được 20 năm rồi, đợi thêm chút nữa có sao đâu? Đợi đến lúc Trẫm băng hà, Ngân Nhi đăng cơ, lập hậu cho Triệu lương đệ, ắt sẽ trở mặt với Tây Lương, đến lúc ấy, ví như hoàng nhi động binh với Tây Lương, nếu thắng, thâm tình giữa thiên triều ta và Tây Lương từ đấy đời đời kiếp kiếp sứt mẻ, chỉ e cuộc chiến ấy cứ thế liên miên, tai họa giáng xuống đầu 2 đất nước, rồi sẽ có ngày lòng dân oán hận sục sôi; còn như chúng ta thua, nàng được dịp mượn gió bẻ măng, phế Ngân Nhi, lập tân đế mới cũng chưa biết chừng.
4.4
2.738 sao / 618 đánh giá
5 sao - 504 đánh giá
4 sao - 25 đánh giá
3 sao - 12 đánh giá
2 sao - 5 đánh giá
1 sao - 72 đánh giá
Điểm 4.4 SAO trên tổng số 618 đánh giá
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo