Khát vọng về cha

142 lượt xem
Khi không còn có mẹ, giữa nỗi đau lớn và mất mát vô kể ấy, con hiểu mình là niềm an ủi lớn nhất cho cha. Hai cha con vẫn thường "tựa" vào nhau mà sống. Cha dạy cho con lẽ phải để làm người, con mang đến cho cha từng niềm vui nho nhỏ góp nhặt qua từng điểm mười trang vở.
***
Tiếng hát ru lanh lảnh cất lên giữa trưa hè nóng bức, vọng lại nơi xa. Lòng cha chợt héo hon theo cái nắng gắt vàng vọt trải dài đến tận một niềm thương sâu kín đi vào trong tâm khảm.
Len lỏi chút tủi hờn dường như đủ để phận lẻ mọn kia thấm thía cho cảnh nhà "gà trống nuôi con". Cha vẫn thường ngồi đó, nhìn về nơi xa xăm lục lọi vùng ký ức cứ mờ xa khuất dần của mẹ, lắng tai nghe những câu ca ru hời mà thấy nhói đau, day dứt...
Song, con vẫn biết rằng mình sẽ vui sống, biến cái không thành có, biến mất mát thành sẻ chia. Con hiểu mình phải mạnh mẽ và can trường hơn sau mỗi giọt nước mắt. Cha ơi, con đã biết và hiểu rằng: Mình còn có một gia đình thực thụ cần yêu thương và trân trọng. Dù rất khiêm nhường và nhỏ bé, nhưng cái tổ ấm đó, con được gọi là "Gia đình".
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×