EM LÀ NHÀ - Chương 153: Ngoại truyện 3
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
22/03/2019 23:21:16 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
106 lượt xem
- * Thế giới hoàn mỹ - Chương 1240 (Truyện kiếm hiệp)
- * Thế giới hoàn mỹ - Chương 1241 (Truyện kiếm hiệp)
- * EM LÀ NHÀ - Chương 152: Ngoại truyện 2 (Truyện ngôn tình)
- * EM LÀ NHÀ - Chương 151: Ngoại truyện: Hành trình hóng hớt của hai cục bông nhỏ. (Truyện ngôn tình)
Con Nguyệt rủ tôi về ăn tối.
Mà không, đúng ra là tôi ép nó rủ tôi về ăn tối, cả thầy nữa.
Con đó tính bốc đồng lắm, ngu ngu, dễ mềm lòng, nịnh nó vài câu là nó nghe lời liền, nhờ gì nó cũng làm. Ăn xong nó biết ý nhận rửa bát luôn, nhờ tôi với thầy ở ngoài gọt hoa quả.
Ít nhiều tôi cũng chuẩn bị, nên gọt xoài, bổ cam, xắt dưa hấu, đều rất chuẩn và đẹp mắt.
Tôi mời thầy, rất lễ phép.
Thầy cảm ơn tôi, cũng lịch sự không kém.
Ban nãy có ba người, tôi thấy ngượng ngập khó chịu kinh. Giờ chỉ có hai chúng tôi, khổ rằng, không khí vẫn chẳng được cải thiện là mấy.
Được một lát, thầy khách sáo dặn tôi cứ tự nhiên, thích ăn gì thì ăn, thích xem chương trình gì thì thoải mái chuyển kênh, không phải ngại.
Tôi nào có ngại? Chỉ có điều, ai không biết còn tưởng thầy là chủ nhà ấy chứ.
Đoạn, thầy đứng dậy, thản nhiên rẽ vào trong bếp.
Tôi thấy thầy đến gần chỗ bồn rửa bát, thầy đứng ngay sau nó. Tay vòng qua eo, má chạm má nó, gần gần như kiểu khiêu khích ấy. Thầy bảo thầy rửa nhờ cái tay. Tôi cũng nể độ sạch sẽ của thầy luôn, ăn hoa quả bằng dĩa mà xong vẫn phải rửa tay, đã thế còn lâu la kề cà gần nửa tiếng đồng hồ. Lúc xong lại đường hoàng chùi vào vạt áo nó nữa.
Phải chăng thầy sợ vi khuẩn đến thế?
Rồi thầy bảo, thầy ghét nó.
Nó lủng bủng càu nhàu, tôi thèm anh quý tôi chắc? Cái giọng rõ đanh đá, tôi để ý khá nhiều lần rồi, rõ ràng thầy biết nó dễ nổi điên, nhưng thi thoảng thầy cứ thích chọc nó thôi, xong rồi thầy lại tủm tỉm cười.
Những lúc như thế, suýt chút nữa thì tôi không nhận ra thầy, dường như thầy không phải người thầy tôi quen, không phải giáo sư nghiêm nghị đầy chuẩn mực, không phải cái người bắt tôi sửa đi sửa lại đồ án tới bao giờ được mới thôi.
Bất giác, tôi thấy bất công.
Rõ ràng là tôi chẳng có gì kém nó cả. Tôi xinh hơn, nhẹ nhàng hơn, giỏi hơn, địa vị xã hội cũng cao hơn. Tôi cố gắng để bản thân trở nên hoàn hảo hơn.
Tiếc rằng, dù tôi có cố như nào đi nữa, vị trí của nó, ở trong lòng thầy, vẫn cao hơn tôi, rất, rất, rất nhiều!!!
Mà không, đúng ra là tôi ép nó rủ tôi về ăn tối, cả thầy nữa.
Con đó tính bốc đồng lắm, ngu ngu, dễ mềm lòng, nịnh nó vài câu là nó nghe lời liền, nhờ gì nó cũng làm. Ăn xong nó biết ý nhận rửa bát luôn, nhờ tôi với thầy ở ngoài gọt hoa quả.
Ít nhiều tôi cũng chuẩn bị, nên gọt xoài, bổ cam, xắt dưa hấu, đều rất chuẩn và đẹp mắt.
Tôi mời thầy, rất lễ phép.
Thầy cảm ơn tôi, cũng lịch sự không kém.
Ban nãy có ba người, tôi thấy ngượng ngập khó chịu kinh. Giờ chỉ có hai chúng tôi, khổ rằng, không khí vẫn chẳng được cải thiện là mấy.
Được một lát, thầy khách sáo dặn tôi cứ tự nhiên, thích ăn gì thì ăn, thích xem chương trình gì thì thoải mái chuyển kênh, không phải ngại.
Tôi nào có ngại? Chỉ có điều, ai không biết còn tưởng thầy là chủ nhà ấy chứ.
Đoạn, thầy đứng dậy, thản nhiên rẽ vào trong bếp.
Tôi thấy thầy đến gần chỗ bồn rửa bát, thầy đứng ngay sau nó. Tay vòng qua eo, má chạm má nó, gần gần như kiểu khiêu khích ấy. Thầy bảo thầy rửa nhờ cái tay. Tôi cũng nể độ sạch sẽ của thầy luôn, ăn hoa quả bằng dĩa mà xong vẫn phải rửa tay, đã thế còn lâu la kề cà gần nửa tiếng đồng hồ. Lúc xong lại đường hoàng chùi vào vạt áo nó nữa.
Phải chăng thầy sợ vi khuẩn đến thế?
Rồi thầy bảo, thầy ghét nó.
Nó lủng bủng càu nhàu, tôi thèm anh quý tôi chắc? Cái giọng rõ đanh đá, tôi để ý khá nhiều lần rồi, rõ ràng thầy biết nó dễ nổi điên, nhưng thi thoảng thầy cứ thích chọc nó thôi, xong rồi thầy lại tủm tỉm cười.
Những lúc như thế, suýt chút nữa thì tôi không nhận ra thầy, dường như thầy không phải người thầy tôi quen, không phải giáo sư nghiêm nghị đầy chuẩn mực, không phải cái người bắt tôi sửa đi sửa lại đồ án tới bao giờ được mới thôi.
Bất giác, tôi thấy bất công.
Rõ ràng là tôi chẳng có gì kém nó cả. Tôi xinh hơn, nhẹ nhàng hơn, giỏi hơn, địa vị xã hội cũng cao hơn. Tôi cố gắng để bản thân trở nên hoàn hảo hơn.
Tiếc rằng, dù tôi có cố như nào đi nữa, vị trí của nó, ở trong lòng thầy, vẫn cao hơn tôi, rất, rất, rất nhiều!!!
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!