Cậu Là Điều Nuối Tiếc Nhất Trong Thanh Xuân Của Tớ - Chương 4

90 lượt xem

(5h sáng-Tiếng chuông điện thoại)

-Alo,Tiểu Dương.

-Y Y.Có chuyện gì không?

-Xin lỗi cậu hôm nay mình không thể đi học với cậu.Bệnh huyết áp của bố mình lại tái phát phải cấp cứu nên mình phải ở cạnh bố..Cậu có thể..

-Bác Lâm ổn không.Tan học mình sẽ đến.Bây giờ bác Lâm cần cậu và bác gái ở bên cạnh nhất.Cậu làm vậy là đúng.Mình có thể đi học được mà.Tạm biệt,cậu đừng lo lắng gì hết,bác ấy sẽ không sao đâu.

-Cảm ơn cậu.Bố mình đã qua cơn nguy kịch rồi,đang dưỡng sức.Bác sĩ nói vẫn chưa thể xuất viện được.Mình vẫn rất lk,mình phải ở lại chắm cho bố.Vậy cậu đi học đi .Tí nữa gặp lại.

-Ừm

Tút..Tút..

-D.T.Hoa:D.T.Hoa:Giờ còn sớm,mình có thể đi bộ đến trường.Chắc sẽ không trễ đâu.

(Trên đường đi)

-D.T.Hoa:Mình cũng đã quen với cảm giác này.Không một ai..

-Lục Tư: Này..

-D.T.Hoa:Có chuyện gì?

-Lục Tư: Y Y đâu?Sao hôm nay hai cậu không đi bộ nữa?

-D.T.Hoa:Cô ấy phải chăm sóc cho ba cô ấy vì bệnh huyết áp của bác ấy tái phát đột ngột.

-Lục Tư:Sao vô ấy không nói với tôi?Có nặng lắm không?

-D.G.Hoa:Ổn tồi.Cậu không phải lo.Tạm biệt tôi đj đây.

-Lục Tư:Giờ còn sớm mà.Cậu đã đi học rồi.Sao trông mặt mày cậu ủ rũ vậy?Không có Y Y nên buồn sao?Hay bị bệnh chưa khỏi?

-D.T.Hoa:Không cần cậu quan tâm.

-Lục Tư:Tôi cũng là có ý tốt.Vì cậu kà bạn thân của Y Y nên tôi ..

-D.T.Hoa:Tôi biết nên tôi đâu cần ý tốt của cậu.Hãy mang cái tốt của cậu đem cho người khác đi.(Bước đi thật nhanh)

-Lục Tư:(Đuổi theo)Cậu lạ thật .Sao lại phải tránh mặt tôi.Tôi đã làm gì.

-D.T.Hoa:Chì là...(Hét to)Tôi không muốn liên quan đến cậu.Cậu rất là phiền phức.

-Lục Tư:Cậu...tôi đã hiểu rồi.Từ trước đến nay tôi luôn là gánh nặng của cậu.Gặp cậu tôi thật xui xẻo đó.(Quay phắt lại và đạp thật nhanh)

-D.T.Hoa:(Cúi gằm mặt xuống đất,rưng rưng) Tôi xin lỗi.Hãy sống tốt với cuộc sống của cậu.

(Đầu giờ học)

-Duoeng Lam:mình mua cho cậu này,cậu uống đi.Còn cái này là mình tự làm.Cậu cho mình nhận xét nha.

-Lục Tư:Tớ không muốn ăn..

(Dứt lời thấy Tuyết Hoa đangg đứng ngoài cửa nhìn lén)Cậu cứ để đó.Tí tớ sẽ thử.

-Dương Lam:Cảm ơn cậu.Tan học cậu có thể ở lại giúp mình chút bài tập được không?

-Lục Tư:Tất nhiên là được rồi.

-D.T.Hoa:(Nhại lại,bĩu môi)Tất nhiên là được rồi)

(Giờ ra chơi)Reng..r..e..ng...

-Hoa Hoa,cậu có bận gì không?

-D.T.Hoa:Không.Có chuyện gì sao?

-Mình có thể nhờ cậu đến thư viện lấy hộ mình cuốn truyện này được không?

-D.T.Hoa:À được chứ.Tớ cũng đang định đến đo"Mình chưa đến lần nào.Phải đi tìm hiểu"

-Cảm ơn cậu nha.

-D.T.Hoa:Không có gì.Mình đi đây.

(Trong thư viện)

-D.T.Hia:Woa..không hổ danh mà.Chả khác gì căn biệt thự 5 sao.(Lộng lẫy,hào nhoáng)Bao nhiêu là sách mình cần đều có.Nhiều quá.Tiện thể mình cũng chọn vài cuốn.Đay ..đây nữa..Nhiều quá..À mà quên phải lấy hộ cho bạn ấy quyển nào ta..À trên kia rồi.(Kiễng chân)Cao quá.

-Lục Tư:(Từ sau bước đến)Cầm lấy khỏi cảm ơn(Đi luôn)

-D.T.Hoa:Ai cần đâu chứ(Bê sách đến cạnh bàn gân đó)Ủa bức tranh này của ai vậy.Đẹp quá đi nhưng mà hình như còn thiếu.Ở đây...đây..Hoàn thành.

Reng...reng..

-D.T.Hoa:Mình chưa kịp đọc mà.Thế mà đã vào lớp rồi.Đành mượn về.(Chạy nhanh )

-Lục Tư(Tiến lại gần cái bàn và cầm bức tranh lên)Đồ ngốc.Vẽ cũng xấu(Cười nhếch)Cảm ơn.

(Tan học)

--D.T.Hoa:Về thôi.Tiện mình phải vào viện thăm bác.

(Trước nhắc)Cái móc khóa xe kia..Có phải là của tên Tiểu Tư không?(Đến gần và cầm chiếc móc khóa)Ngốc,đến cái móc khóa cũng ngốc.

--Lục Tư:Nó có tội gì?Cậu định làm gì?

-Quay phắt người lại)Không..Không có gì mình chỉ nói là nó đẹp chừng,đẹp như chủ nó vậy.

-Lục Tư:(Tiến sát lại gần)Đẹp sak?

-D.T.Hoa:Cậu muốn gì?

-Lục Tư:Ý là cậu khen tớ đẹp.Cậu..có phải ...là đã thích tớ à?

-D.T.Hoa:Cái gì.(Thẹn thùng)Tớ có việc gấp phải đi ngay rồi.Bye bye.(Chạy nhanh như ma đuổi)

-Lục Tư:(Cười nhếch)Cô gái này phải khiến cho người ta suy nghĩ mà.

-D.T.Hoa:Hú hồn(Thở gấp)Cậu ta nhue ma vậy.Câu hỏi đó của cậu ta có ....Quên đi.Bắt xe thôi.

(Đến bệnh viện)

-D T.Hoa:Y Y,bố cậu sao rồi?

-Y Y:(Ôm trầm lấy Tiểu Hoa)Bố tớ vẫn còn chưa tỉnh lại nhưg mà cu ng ổn rồi.

-TD.T.Hoa:Thôi nào,lớn rồi còn khóc nhè.Ngồi xuống đây.Kể cho tớ nghe.

-Y G:..(Đang kể)Là vậy đó.Có lẽ mấy ngày tớ sẽ không thể đi học với cậu.Cuối tuần này...cũng vậy.Tớ xin lỗi vì không thể giữ lời hứa dẫn cậu đi công viên.

-D.T.Hoa:Cậu cũng đâu có cố ý.Mình hiểu.Cho người khac cũng được ,đâu bắt buộc là phải vất đi.Chúng mình có thể đi lần sau.

-Y Y:Vậy thì không thể vứt đi được,có thể cho người khác.À tớ nghĩ ra rồi.Có một người sẽ đi với cậu,đi với người đó sẽ an toàn hơn.Vừa không tốn vé mà tớ có thể thực hiện lời hứa cho cậu đi công viên.

-D.T.Hoa:Cậu có ý gì?Ai??

-Y Y:Tối hôm đó cậu hãy đợi ở đó đi.

-D.T.Hoa:Đợi ai?

-YY:Cậu sẽ biết khi đến đó.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k