NAM THẦN QUỐC DÂN, CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO) - Chương 517
Bạch Phàm | Chat Online | |
31/05/2019 23:22:52 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
95 lượt xem
- * NAM THẦN QUỐC DÂN, CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO) - Chương 518 (Truyện ngôn tình)
- * NAM THẦN QUỐC DÂN, CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO) - Chương 519 (Truyện ngôn tình)
- * NAM THẦN QUỐC DÂN, CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO) - Chương 516 (Truyện ngôn tình)
- * NAM THẦN QUỐC DÂN, CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO) - Chương 515 (Truyện ngôn tình)
7.Thế nhưng đúng vào lúc này, không biết có phải là lương tâm của Diệp Sơ Dương bỗng nhiên phát hiện ra hay không mà cô dường như cảm nhận được việc Ôn Phi Vũ và Hà Khâm đang bức bối muốn chết.
Thế là, sau khi trầm tư một hồi, đôi mắt đào hoa dài hẹp dường như đang cười, cô liền chậm rãi khẽ nói: “Tôi biết là trong lòng các anh nhất định có rất nhiều suy nghĩ. Thế nên các anh muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.”
Lời của Diệp Sơ Dương đã nói tới đây rồi, đã nói rõ như vậy rồi, Ôn Phi Vũ và Hà Khâm bốn mắt nhìn nhau rồi đồng loạt cảm thấy nếu lúc này mà còn khách khí nữa thì đúng là chẳng ra làm sao.
Thế là Ôn Phi Vũ làm bộ hắng giọng mà ho lên một tiếng rồi tỏ vẻ nghiêm chỉnh hỏi: “Những lời ban nãy cậu nói đều là thật sao? Thật sự không phải trêu bọn tôi đó chứ?”
“Đúng thế đúng thế, anh Diệp chẳng phải chú út của cậu sao?” Ôn Phi Vũ vừa dứt lời thì Hà Khâm ở bên cạnh vội hỏi.
Cái này quả thật không thể trách bọn họ kinh ngạc tới mức này.
Dù gì cũng liên quan tới chuyện loạn luân.
Ai cũng biết là nghệ sĩ như Diệp Sơ Dương thì tiền đồ vô hạn.
Hơn nữa vấn đề mấu chốt là Diệp Sơ Dương lúc này thực ra vô cùng nổi tiếng lắm rồi, bản thân cũng không có vết nhơ. Nếu tự nhiên mọc ra cái loạn luân thì há chẳng phải sẽ bị cư dân mạng phỉ nhổ đến chết sao?
Chuyện này không cần nghĩ cũng biết là vô cùng nguy hiểm.
Diệp Sơ Dương thì chẳng nghĩ nhiều như vậy, con người cô vốn rất tuỳ ý, cô chẳng mấy để tâm tới suy nghĩ của người khác, vì vậy cô chỉ đơn thuần trả lời câu hỏi của Ôn Phi Vũ và Hà Khâm mà thôi.
Cậu thiếu niên chớp chớp mắt rồi gật gật đầu: “Tất nhiên là thật rồi. Nếu không thì tôi đem anh ấy tới gặp các anh làm gì? Ăn cơm với trưởng bối à? Có cần tiện tay phát lì xì luôn không?”
Ôn Phi Vũ: “…….”
Hà Khâm: “……”
Bây giờ tới thời khắc quan trọng như này rồi thì mọi người có thể nghiêm túc một chút được không, đừng nói những phát ngôn gây shock nữa!
Ôn Phi Vũ và Hà Khâm lúc này đây như một người cha già đang lo lắng cho đứa con trai của mình vậy, họ thật sự lo lắng cho Diệp Sơ Dương.
Sao lại sinh ra cái đứa đực rựa chẳng quan tâm đến cái quái gì như Diệp Sơ Dương thế này.
Nghĩ thôi mà cũng đau đầu.
Thế là, sau khi trầm tư hồi lâu, Ôn Phi Vũ vẫn quyết định mạo hiểm tính mạng mà dè dặt hỏi một câu: “Vậy thì, tôi muốn biết là hai người như vậy thật sự là không loạn luân đó chứ?”
Nói tới hai chữ “loạn luân” thì Ôn Phĩ Vũ cố tình nhỏ tiếng đi.
Không hiểu vì sao mà khi nói ra hai chữ “loạn luân” trước mặt hai vị đại thần Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch, Ôn Phi Vũ cứ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Loạn cái gì mà loạn, có quan hệ huyết thống gì đâu.” Diệp Sơ Dương nghe Ôn Phi Vũ nói xong, cô liền ngao ngán ngước mắt lên trời. Sau khi giải thích việc hai người họ không có quan hệ huyết thống, cô còn định nói gì nữa nhưng lại nghe thấy giọng nói trầm khàn của người đàn ông bên cạnh vang lên: “Đến khi có thời gian thì tôi sẽ thoát li khỏi nhà họ Diệp, khi đó thì bất kể là trên quan hệ huyết thống hay quan hệ pháp luật thì chúng tôi đều sẽ không tồn tại cái việc là chú cháu nữa.”
Diệp Tu Bạch vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt tại đó trừ anh ra đồng loạt giương mắt nhìn anh.
Dĩ nhiên là bao gồm cả Diệp Sơ Dương.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt nhìn nam nhân của mình, cô dùng một ngữ khí lơ mơ hỏi: “Chú ra quyết định lúc nào mà cháu không biết?”
Nói xong, cô liền đưa tay lên sờ sờ mũi.
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch liền khẽ cười rồi nói: “Ngay từ ngày đầu tiên ở bên cậu.”
Thế là, sau khi trầm tư một hồi, đôi mắt đào hoa dài hẹp dường như đang cười, cô liền chậm rãi khẽ nói: “Tôi biết là trong lòng các anh nhất định có rất nhiều suy nghĩ. Thế nên các anh muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.”
Lời của Diệp Sơ Dương đã nói tới đây rồi, đã nói rõ như vậy rồi, Ôn Phi Vũ và Hà Khâm bốn mắt nhìn nhau rồi đồng loạt cảm thấy nếu lúc này mà còn khách khí nữa thì đúng là chẳng ra làm sao.
Thế là Ôn Phi Vũ làm bộ hắng giọng mà ho lên một tiếng rồi tỏ vẻ nghiêm chỉnh hỏi: “Những lời ban nãy cậu nói đều là thật sao? Thật sự không phải trêu bọn tôi đó chứ?”
“Đúng thế đúng thế, anh Diệp chẳng phải chú út của cậu sao?” Ôn Phi Vũ vừa dứt lời thì Hà Khâm ở bên cạnh vội hỏi.
Cái này quả thật không thể trách bọn họ kinh ngạc tới mức này.
Dù gì cũng liên quan tới chuyện loạn luân.
Ai cũng biết là nghệ sĩ như Diệp Sơ Dương thì tiền đồ vô hạn.
Hơn nữa vấn đề mấu chốt là Diệp Sơ Dương lúc này thực ra vô cùng nổi tiếng lắm rồi, bản thân cũng không có vết nhơ. Nếu tự nhiên mọc ra cái loạn luân thì há chẳng phải sẽ bị cư dân mạng phỉ nhổ đến chết sao?
Chuyện này không cần nghĩ cũng biết là vô cùng nguy hiểm.
Diệp Sơ Dương thì chẳng nghĩ nhiều như vậy, con người cô vốn rất tuỳ ý, cô chẳng mấy để tâm tới suy nghĩ của người khác, vì vậy cô chỉ đơn thuần trả lời câu hỏi của Ôn Phi Vũ và Hà Khâm mà thôi.
Cậu thiếu niên chớp chớp mắt rồi gật gật đầu: “Tất nhiên là thật rồi. Nếu không thì tôi đem anh ấy tới gặp các anh làm gì? Ăn cơm với trưởng bối à? Có cần tiện tay phát lì xì luôn không?”
Ôn Phi Vũ: “…….”
Hà Khâm: “……”
Bây giờ tới thời khắc quan trọng như này rồi thì mọi người có thể nghiêm túc một chút được không, đừng nói những phát ngôn gây shock nữa!
Ôn Phi Vũ và Hà Khâm lúc này đây như một người cha già đang lo lắng cho đứa con trai của mình vậy, họ thật sự lo lắng cho Diệp Sơ Dương.
Sao lại sinh ra cái đứa đực rựa chẳng quan tâm đến cái quái gì như Diệp Sơ Dương thế này.
Nghĩ thôi mà cũng đau đầu.
Thế là, sau khi trầm tư hồi lâu, Ôn Phi Vũ vẫn quyết định mạo hiểm tính mạng mà dè dặt hỏi một câu: “Vậy thì, tôi muốn biết là hai người như vậy thật sự là không loạn luân đó chứ?”
Nói tới hai chữ “loạn luân” thì Ôn Phĩ Vũ cố tình nhỏ tiếng đi.
Không hiểu vì sao mà khi nói ra hai chữ “loạn luân” trước mặt hai vị đại thần Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch, Ôn Phi Vũ cứ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
“Loạn cái gì mà loạn, có quan hệ huyết thống gì đâu.” Diệp Sơ Dương nghe Ôn Phi Vũ nói xong, cô liền ngao ngán ngước mắt lên trời. Sau khi giải thích việc hai người họ không có quan hệ huyết thống, cô còn định nói gì nữa nhưng lại nghe thấy giọng nói trầm khàn của người đàn ông bên cạnh vang lên: “Đến khi có thời gian thì tôi sẽ thoát li khỏi nhà họ Diệp, khi đó thì bất kể là trên quan hệ huyết thống hay quan hệ pháp luật thì chúng tôi đều sẽ không tồn tại cái việc là chú cháu nữa.”
Diệp Tu Bạch vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt tại đó trừ anh ra đồng loạt giương mắt nhìn anh.
Dĩ nhiên là bao gồm cả Diệp Sơ Dương.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt nhìn nam nhân của mình, cô dùng một ngữ khí lơ mơ hỏi: “Chú ra quyết định lúc nào mà cháu không biết?”
Nói xong, cô liền đưa tay lên sờ sờ mũi.
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch liền khẽ cười rồi nói: “Ngay từ ngày đầu tiên ở bên cậu.”
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: NAM THẦN QUỐC DÂN,CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO) - Chương 517,NAM THẦN QUỐC DÂN,CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO)
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!