Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 29
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
01/06/2019 14:25:41 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
102 lượt xem
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 30 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 31 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 28 (Truyện ngôn tình)
- * Mẹ độc thân tuổi 18 - Chương 27 (Truyện ngôn tình)
Tiếng gào thét hưng phấn lúc nửa đêm mập mờ vang lên. Không sai, hắn tiếp tục đè đầu của cô xuống, không cho cô cơ hội rút lui.
Hắn lấy hai tay Tiểu Ngưng như muốn cô chạm vào bụng hắn, nhưng cô lắc đầu cự tuyệt. Cô vừa mở miệng nói một tiếng “Không!” liền bị hắn hung hăng đè xuống, lấp miệng cô bằng vật căng cứng đó của hắn.
Đột nhiên cô như bị điện giật, buông thõng tay thành tư thế “đầu hàng”.
Quả nhiên là người có kinh nghiệm, biểu hiện đích thực hoàn hảo! Miệng của cô thật nhỏ, trong miệng lại thật mềm, toàn thân hắn đều lộ ra vẻ thoải mái.
Tiểu Ngưng giãy giụa làm Đường Hạo càng tràn ngập hưng phấn khoái hoạt.
Cái âm thanh này như chất xúc tác làm cho hắn khó kiềm chế được bản thân mình. Để cô nằm vừa vặn phía dưới thân thể của hắn.
Miệng vừa được giải thoát, Tiểu Ngưng mắt ngấn lệ, trong gang tấc hai con ngươi bị đoạt đi.
Đôi mắt của hoàn mỹ nam mặc dù không nhìn được nhưng lại tràn đầy sự vô tình ~ cướp đoạt.
Hắn nắm lấy ngực cô, hắn chậm rãi tra tấn ngực cô, cắn nó như thể đó là con mồi của hắn.
“Thoát!” – Một chữ đơn giản nói ra từ khuôn miệng mỏng của hắn.
Cô không có cách nào cự tuyệt, như cá bán mình nữ lớn, đành cởi y phục ra.
“Ha ha xem ra cô cũng thích cảm giác mạnh bạo này nhỉ?”. Đường Hạo lập tức châm chọc. “Chính là không thể mỗi lần cũng làm cho ta phối hợp với cô chơi kiểu này? Cô mau thực hiện nhiệm vụ của mình đi!”
Cô nhẹ nhàng cởi y phục ra, ném qua một bên dưới sàn nhà. “Thiếu gia tôi đã chuẩn bị xong!”
Đường Hạo lập tức tách hai chân cô ra, hùng hổ tiến vào.
Sự căng đầy của cô làm cho hắn không ngừng nghỉ, nắm lấy gương mặt của cô giễu cợt nói: “Ha ha, cô thật sự rất tốt!”
Tiểu Ngưng không nói gì, không có tiếng động gì cả, chỉ có những giọt nước mắt thống khổ đang chảy. Hắn từng đợt, rồi lại từng đợt, khiến cô càng thống khổ hơn.
Cô thở dốc một hơi, hắn đột nhiên dùng sức đạp cô một đạp.
“Đau quá” – Tiểu Ngưng kêu lên một tiếng, cả thân thể đang nằm dưới sàn nhà.
Cô hạ thấp giọng, cơn đau truyền tới khắp nơi trên thân thể, khiến cô không thể không cắn chặt răng.
Đường Hạo tức giận quát lớn: “Đáng chết, sao lại quên dùng mũ, loại con gái như cô không thể không có bệnh được”
Vì cảm giác tốt do cô mang lại làm hắn quên mất.
Một lần nữa, hắn lại vũ nhục Tiểu Ngưng, cô ngồi xuống sàn, nắm chặt hai tay nói: “Yên tâm, người mua tôi những năm trăm vạn thì làm sao có bệnh được?”
“Không có bệnh lần sau cũng phải nhắc nhở ta đội mũ, loại như cô dù không có bệnh cũng không sạch sẽ!”. Đường Hạo nói, hạ thấp khuôn mặt làm hắn càng thêm vẻ tuấn lãng.
Miệng viết thương kia còn chưa lành, cơn đau lại dồn tới, cộng với trận vũ nhục của hắn càng làm Tiểu Ngưng thêm ủy khuất. Cô gắng nuốt nước mắt, cố gắng duy trì ngữ khí vững vàng nói ra: “Nếu chê tôi bẩn thì đừng đụng vào tôi, kẻo làm ô uế thiếu gia”
Cô không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh. Hắn vẫn cho là cô bán mình khúm núm trước hắn chỉ vì tiền.
Trên gương mặt Đường Hạo lộ rõ vẻ vô tình, hai tròng mắt càng ranh mãnh: “Không đụng vào cô? Cô may mắn lắm mới được ta đụng vào đó. Nếu không ta đã bán cô cho câu lạc bộ đêm rồi”
Đã được sự đồng ý của Đường tiên sinh, nên câu nói này không còn uy hiếp được Tiểu Ngưng. Cô nhìn xuống, toàn thân đau đớn, mặt trắng bệch đứng dậy mỉm cười: “Vậy là do thiếu gia quyết định, nhưng ta cũng nhắc nhở người, nếu thấy ta bẩn cũng đừng miễn cưỡng bản thân mình ~ đừng muốn cô gái dơ bẩn này!”
Sau khi nói xong, Tiểu Ngưng đi khập khiễng muốn bước ra khỏi phòng của hắn.
Nghe tiếng bước chân cô bỏ đi, Đường Hạo chợt tắt nụ cười, nghiêm khắc nói: “Quay lại, ta còn muốn cô”
Tiểu Ngưng lại bị tiếng nói đó làm cho run rẩy, lập cập quay lại.
Đây là nhiệm vụ của cô, cô không có gì, cũng không được quyền nói “Không!”
Hắn lấy hai tay Tiểu Ngưng như muốn cô chạm vào bụng hắn, nhưng cô lắc đầu cự tuyệt. Cô vừa mở miệng nói một tiếng “Không!” liền bị hắn hung hăng đè xuống, lấp miệng cô bằng vật căng cứng đó của hắn.
Đột nhiên cô như bị điện giật, buông thõng tay thành tư thế “đầu hàng”.
Quả nhiên là người có kinh nghiệm, biểu hiện đích thực hoàn hảo! Miệng của cô thật nhỏ, trong miệng lại thật mềm, toàn thân hắn đều lộ ra vẻ thoải mái.
Tiểu Ngưng giãy giụa làm Đường Hạo càng tràn ngập hưng phấn khoái hoạt.
Cái âm thanh này như chất xúc tác làm cho hắn khó kiềm chế được bản thân mình. Để cô nằm vừa vặn phía dưới thân thể của hắn.
Miệng vừa được giải thoát, Tiểu Ngưng mắt ngấn lệ, trong gang tấc hai con ngươi bị đoạt đi.
Đôi mắt của hoàn mỹ nam mặc dù không nhìn được nhưng lại tràn đầy sự vô tình ~ cướp đoạt.
Hắn nắm lấy ngực cô, hắn chậm rãi tra tấn ngực cô, cắn nó như thể đó là con mồi của hắn.
“Thoát!” – Một chữ đơn giản nói ra từ khuôn miệng mỏng của hắn.
Cô không có cách nào cự tuyệt, như cá bán mình nữ lớn, đành cởi y phục ra.
“Ha ha xem ra cô cũng thích cảm giác mạnh bạo này nhỉ?”. Đường Hạo lập tức châm chọc. “Chính là không thể mỗi lần cũng làm cho ta phối hợp với cô chơi kiểu này? Cô mau thực hiện nhiệm vụ của mình đi!”
Cô nhẹ nhàng cởi y phục ra, ném qua một bên dưới sàn nhà. “Thiếu gia tôi đã chuẩn bị xong!”
Đường Hạo lập tức tách hai chân cô ra, hùng hổ tiến vào.
Sự căng đầy của cô làm cho hắn không ngừng nghỉ, nắm lấy gương mặt của cô giễu cợt nói: “Ha ha, cô thật sự rất tốt!”
Tiểu Ngưng không nói gì, không có tiếng động gì cả, chỉ có những giọt nước mắt thống khổ đang chảy. Hắn từng đợt, rồi lại từng đợt, khiến cô càng thống khổ hơn.
Cô thở dốc một hơi, hắn đột nhiên dùng sức đạp cô một đạp.
“Đau quá” – Tiểu Ngưng kêu lên một tiếng, cả thân thể đang nằm dưới sàn nhà.
Cô hạ thấp giọng, cơn đau truyền tới khắp nơi trên thân thể, khiến cô không thể không cắn chặt răng.
Đường Hạo tức giận quát lớn: “Đáng chết, sao lại quên dùng mũ, loại con gái như cô không thể không có bệnh được”
Vì cảm giác tốt do cô mang lại làm hắn quên mất.
Một lần nữa, hắn lại vũ nhục Tiểu Ngưng, cô ngồi xuống sàn, nắm chặt hai tay nói: “Yên tâm, người mua tôi những năm trăm vạn thì làm sao có bệnh được?”
“Không có bệnh lần sau cũng phải nhắc nhở ta đội mũ, loại như cô dù không có bệnh cũng không sạch sẽ!”. Đường Hạo nói, hạ thấp khuôn mặt làm hắn càng thêm vẻ tuấn lãng.
Miệng viết thương kia còn chưa lành, cơn đau lại dồn tới, cộng với trận vũ nhục của hắn càng làm Tiểu Ngưng thêm ủy khuất. Cô gắng nuốt nước mắt, cố gắng duy trì ngữ khí vững vàng nói ra: “Nếu chê tôi bẩn thì đừng đụng vào tôi, kẻo làm ô uế thiếu gia”
Cô không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh. Hắn vẫn cho là cô bán mình khúm núm trước hắn chỉ vì tiền.
Trên gương mặt Đường Hạo lộ rõ vẻ vô tình, hai tròng mắt càng ranh mãnh: “Không đụng vào cô? Cô may mắn lắm mới được ta đụng vào đó. Nếu không ta đã bán cô cho câu lạc bộ đêm rồi”
Đã được sự đồng ý của Đường tiên sinh, nên câu nói này không còn uy hiếp được Tiểu Ngưng. Cô nhìn xuống, toàn thân đau đớn, mặt trắng bệch đứng dậy mỉm cười: “Vậy là do thiếu gia quyết định, nhưng ta cũng nhắc nhở người, nếu thấy ta bẩn cũng đừng miễn cưỡng bản thân mình ~ đừng muốn cô gái dơ bẩn này!”
Sau khi nói xong, Tiểu Ngưng đi khập khiễng muốn bước ra khỏi phòng của hắn.
Nghe tiếng bước chân cô bỏ đi, Đường Hạo chợt tắt nụ cười, nghiêm khắc nói: “Quay lại, ta còn muốn cô”
Tiểu Ngưng lại bị tiếng nói đó làm cho run rẩy, lập cập quay lại.
Đây là nhiệm vụ của cô, cô không có gì, cũng không được quyền nói “Không!”
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!