HÀO QUANG MẶT TRỜI - Chương 245: Song Kỹ
Bạch Phàm | Chat Online | |
03/06/2019 22:26:21 | |
Truyện xuyên không | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
78 lượt xem
- * HÀO QUANG MẶT TRỜI - Chương 246: Bóng Ma tái xuất (Truyện xuyên không)
- * HÀO QUANG MẶT TRỜI - Chương 247: Vườn Thiên Dược (Truyện xuyên không)
- * HÀO QUANG MẶT TRỜI - Chương 244: Áo Choàng Lông Ngỗng (Truyện xuyên không)
- * HÀO QUANG MẶT TRỜI - Chương 243: Thủy Thần (Truyện xuyên không)
< Tiến độ 98% > Âm thanh thông báo điện tử của AI đều đặng vang lên
< 99% >
< 100% >
< Quá trình truyền tải tri thức hoàng thành. Chủ nhân, chúc mừng ngài học tập thành công hồn thuật Áo Choàng Lông Ngỗng, độ thành thạo là 100% >
Đã nhận truyền thừa của Mỵ Châu thành công, thế nhưng Đăng Dương vẫn không hề có bất kỳ dấu hiệu gì là tỉnh dậy, tất cả là bởi vì, số lượng tri thức Mỵ Châu truyền lại cho hắn quả thực quá nhiều, nhiều đến nổi hắn không tài nào học xuể chỉ trong vòng 25 tiếng.
Mãi đến khi ba tiếng thời gian tiếp tục trôi qua, Đăng Dương mới thấu hiểu hết hoàn bộ áo nghĩa ẩn chứa bên trong hồn thuật Áo Choàng Lông Ngỗng mà thở nhẹ ra một hơi trọc khí rồi mở mắt ra.
Không còn căn phòng màu xám rộng lớn vô tận, không còn Hắc Bạch Hồn Ấn huyền phù giữa không trung, lại càng không còn bóng dáng xinh đẹp tuyệt trần của Mỵ Châu, chỉ có một màn sương trắng xóa che kín tầm mắt và mùi hương của xác chết thối rữa bốc lên nồng nặc.
“Tiểu tử, đã nhận truyền thừa thành công rồi sao?” Thấy Đăng Dương đã tỉnh lại, Thần Rùa liền cất tiếng hỏi
Nghe vậy, Đăng Dương mới chậm rãi đề tỉnh tinh thần, ngước mặt lên nhìn cái đầu to lớn của Thần Rùa, cười khẽ đáp
“Tiền bối, ta đã nhận truyền thừa của công chúa Mỵ Châu thành công!”
Hơi ngập ngừng một chút, Đăng Dương chớp chớp hai mắt, tò mò hỏi
“Chỉ là, Mỵ Châu không phải đã chết từ 5000 năm trước rồi sao, làm thế nào mà nàng xuất hiện bên trong không gian của chìa khóa Lông Ngỗng được? Hơn nữa, theo như những cảm xúc của ta, tựa hồ nàng đúng là người thật nha, hoàn toàn không phải là ảo ảnh!”
Thần Rùa lắc nhẹ đầu, cười đáp
“Tiểu tử, ngươi tuy rằng tâm trí hơn người nhưng lịch duyệt vẫn còn rất chi là nông cạn. Cái người mà ngươi thấy bên trong chìa khóa Lông Ngỗng cũng không phải là Mỵ Châu thật sự mà chỉ mà một mảnh linh hồn nhỏ bé của nàng mà thôi!”
“Mảnh linh hồn?” Đăng Dương càng thêm khó hiểu “Linh hồn còn có thể chia nhỏ ra sao?”
“Tất nhiên là có thể rồi!” Thần Rùa chậm rãi giải thích “Bất quá, cái việc phân tách linh hồn này, chỉ có những cường giả bật nhất trên đại lục mới làm được thôi, những người còn lại, nếu dám làm thử thì không khác hành động tự xác là bao!”
“Còn về Mỵ Châu, như ta đã nói, mảnh linh hồn mà nàng cất giữ bên trong chìa khóa Lông Ngỗng cũng chỉ là một phần nhỏ xíu siu của chân hồn mà thôi. Mục đích của nó chỉ là để giúp cho truyền nhân của nàng thuận lợi tiếp nhận hồn thuật Áo Choàng Lông Ngỗng, một khi truyền thừa hoàn thành, mảnh linh hồn này của nàng cũng sẽ phân tán vào hư vô”
“Ra là như vậy!” Đăng Dương gật nhẹ đầu tỏ vẻ đã hiểu ra, không khỏi âm thầm cảm khái một tiếng
‘Thế giới này, quả thực đúng là quá mức rộng lớn, những gì mình biết được lúc này còn không bằng một góc nho nhỏ của nó, hành trình phía trước, hãy còn dài, rất rất dài a!’
Sau đó, tựa như nhớ ra một chuyện cực kỳ hệ trọng, ánh mắt hắn bổng nhiên trở nên phi thường nghiêm túc, trầm giọng hỏi
“Tiều bối, tình hình phế khu Cổ Loa hiện giờ thế nào rồi?”
“Để hấp thụ tinh huyết bổn mệnh của ngài và nhận truyền thừa của công chúa Mỵ Châu, ta đã mất vẻn vẹn sáu ngày trời, một quãng thời gian không hề ngắn. Hai chiếc chìa khóa còn lại ở Vườn Thiên Dược và Võ Chiến Đài đã có người thành công đoạt lấy chưa?”
“May mắn, tiểu tử nhà ngươi còn chưa bị sự sung sướng che mờ hai mắt, vẫn còn nhớ rõ nhiệm vụ của bản thân” Thần Rùa nói với vẻ hài lòng
“Thành Cổ Loa trong sau ngày này vẫn cứ như thế thôi, đám võ giả vẫn điên cuồng chiến đấu với Sa Quái và đồng thời cũng không ngừng chém giết lẫn nhau, tranh đoạt từng món bảo vật tương đối giá trị bên trong vùng Trung Thành. Nói chung là không có gì đặc sắc, ngoại trừ việc 7000 võ giả đi từ ngoài vào, giờ đây chỉ còn lại không quá 2000 người mà thôi!”
“5000 ngàn người đã biến mất kia, hoặc là vì biết rõ chính mình không đủ sức cạnh tranh mà lựa chọn rời đi, hoặc là đã chôn thây trong cát vàng bất tận!”
“Chỉ còn lại 2000 người thôi sao?” Đăng Dương lẫm bẩm nói, số lượng này, so với dự tính ban đầu của hắn thì cũng không sai biệt lắm.
Thần rùa chậm rãi nói tiếp “Còn về phần hai chiếc chìa khóa kia…”
“Chìa khóa cất giữ bên trong Võ Chiến Đài cho đến bây giờ vẫn chưa có người đoạt được. Điều này cũng dễ hiểu, bởi vì với tính chất chiến đấu đặc thù của nó, muốn chìa khóa Vô Địch xuất hiện bên trong phần thưởng cuối cùng, điều kiện tiên quyết là bắt buộc phải có sự xuất hiện cùng lúc của hai chiếc chìa khóa khác”
“Do đó, tiểu tử ngươi không cần quan tâm đến nơi này, đợi sau khi thu thập đủ cả bốn chiếc chìa khóa còn lại rồi đi tranh đoạt chìa khóa Vô Địch cũng không muộn”
“Ngược lại, tình hình của chiếc chìa khóa Thần Dược tại Vườn Thiên Dược lại không được tốt cho lắm. Hiện tại, ngay lúc này đây, đang có ba tốp binh mã đang chiến đấu mãnh liệt trong đó, hơn nữa còn càng lúc càng tiến đến gần nơi chìa khóa Thần Dược tọa lạc, sợ là không đến vài tiếng nữa thì sẽ đoạt được đến tay!”
“Tiểu tử, nên tranh thủ thời gian đi a! Ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi, những việc còn lại, ngươi phải tự trông chờ vào chính mình rồi”
“Tiền bối quá lời, nhờ có ngài hỗ trợ, ta mới đạt được hai đại cơ duyên to lớn, đó đã là sự giúp đỡ hết sức lớn lao rồi, ta nào dám yêu cầu từ ngài việc gì nữa chứ!” Đăng Dương nghe Thần Rùa nói vậy thì liền vội vàng ôm quyền, thật lòng vái một cái thật sâu.
Thể chất Thần Thủy, kỹ năng huyết mạch Ngự Thủy Thuật, cảnh giới linh hồn tăng lên đến Thập Tinh Hồn Sư trung cấp và cả hồn thuật Áo Choàng Lông Ngỗng, tất cả những thứ này, nếu nói không ngoa thì chính là do Thần Rùa ban tặng cho hắn, bên trong đó, mỗi một cái đều mang giá trị liên thành, không thể đong đếm được, hắn còn có thể trông đợi gì hơn nữa đây?
Thần Rùa thấy Đăng Dương cung kính như vậy thì khẽ gật đầu, ánh mắt hoàng kim to lớn hiện ra nét hài lòng không thể che giấu, lão mỉm cười nói
“Không cần cảm ơn, tất cả những gì mà ngươi có được lức này, toàn bộ đều là do sự nỗ lực của ngươi mà ra, ta nhiều lắm cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi!”
“Được rồi, đừng có lề mề mà phí phạm thời gian nữa, ngươi tranh thủ mà đi mau đi!”
“Vậy thì ta đi đây, tiền bối cứ yên tâm chờ đợi, ta chắc chắn sẽ trở thành truyền nhân của thành Cổ Loa, sau đó sẽ mang Kim Quy Diệt Thần Nỏ trở về, giúp ngài giải quyết cái tên Triệu Đà chó má kia!”
Truyện mới nhất:
- Hẹn giờ (Truyện cười)
- HẠT MẦM TÌNH BẠN (Truyện tổng hợp)
- Thích mày á! Được chưa? (12. Khoảng cách) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (11. Khoảng cách không lời) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (10. Rối răm) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (9. Chao biết ghen òi!) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (8. Khó hiểu) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (7. Hint ngập tràn) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (6. Dare or True) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (5. Thái độ) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!