Tình đầu online - Chương 2: NGHIỆT NGÃ

95 lượt xem

Tôi đã bật khóc ngay khi chắp bút những dòng nghiệt ngã này. Chỉ cần anh xướng cái tên "Cẩm Tú tháng trước, tháng này" là tim tôi đã nhói đau, lệ rơi thấm ướt tình sầu, sót sa đau đớn. Tháng sáu tôi đã thành người khác.

Bữa đó tôi qua bệnh viện Hồng Hoa khám bệnh đang lơ ngơ chưa xác định được lối tới phòng khám thì gặp một người đàn ông trạc tuổi 40 khoác áo Blue trắng cổ đeo ống nghe. Ông đã tận tình chỉ dẫn tôi đến tận nơi. Khi trở ra tôi lại bắt gặp ông trong hành lang nên ghé cảm ơn lần nữa. Theo chỉ dẫn của Bác sĩ tôi phải theo dõi bệnh và tái khám. Ba ngày sau quay lại thì tôi đã quen ông. Ông tỏ ra quan tâm thăm hỏi bệnh tình, tư vấn thêm về thuốc điều trị cho tôi. Chỉ độ một tuần sau nữa tôi và ông đã kết giao tri âm. Tôi cũng chưa quen thân ai nhanh đến như vậy nhưng cả hai đều thấy nhẹ nhàng đón nhận. Ông là lãnh đạo bệnh viện, khi biết tôi là sinh viên ngành Y ông đã tư vấn cho tôi về những dự định khi ra trường và hứa sẽ nhận về bệnh viện nếu tôi muốn. Tôi thấy mình thật may mắn. Được ông tin cậy tôi cũng tự tin chia sẻ với ông về mối tình đầu và rất tự hào về tình yêu của mình. Ông lắng nghe rồi lắc đầu chẳng hiểu cảm thông hay bất mãn.

Tôi chẳng giấu Hải Bình của tôi điều gì, còn như hãnh diện được làm bạn tri âm với chú, một ông phó giám đốc bệnh viện lớn ở Sài Gòn. Tôi nhờ anh tư vấn thêm hiểu biết về tri âm, tri kỷ và nói "chú quý em như người thân". Rằng tôi và chú thường cùng cafe, thậm chí có tuần tới ba lần; chú ấy rất quan tâm chăm lo cho em đủ thuốc bệnh, còn gửi mua tận bên Singafo thuốc quý về cho em. Rằng chú ấy sống rất tình cảm, nhắn tin đều đặn hàng ngày. Tôi còn nói với anh thấy vui khi chú nhắn tin "nhớ", thấy thích khi được chú tặng quà, cho tiền tiêu.

Anh hỏi tôi có thấy thích ông ta không, tôi chẳng ngần ngại trả lời thích vì chú ấy phong độ, đẹp trai. Một lần tôi lại khoe "bạn em" sắp hạ cánh xuống sân bay Nội Bài, Hà Nội" đi công chuyện bí mật gì đó ở phòng khám bệnh viện Hồng Hoa. Anh hỏi ông ta cần gì ở tôi, tôi đã kể anh nghe tất cả. Chú ấy đã yêu và trắc trở để rồi chia ly. Tình si cứ đeo đuổi hoài qua năm tháng mãi chẳng thể quên. Khi gặp em chú ấy đã rất ngạc nhiên sao em có nét hao hao giống người đó, rồi chú ấy nói chú cháu có duyên mà gặp nhau như gặp được tri âm. Em hứa là tri âm sẽ giúp chú vượt qua vấn nạn tơ vương. Tôi cứ hồn nhiên khoe hết với Hải Bình. Anh đã cảnh báo tôi phải thận trọng mối quan hệ tình cảm này bởi nghe qua đã thấy không bình thường. Tôi "dạ" để anh yên lòng mà vẫn cứ vô tư nghĩ mình đã có anh, nay lại có chú những người thật tốt với mình. Vậy là cuộc đời mình đã bước vào trường đời thật nhiều may mắn. Một đêm tâm sự zalo, chú hỏi tôi:

- Sao con lại hông hỏi chú về mối tình đầu?

- Hôm nay con nghe mà.

- Bữa trước con khoe, chú lắc đầu con nghĩ sao?

- Con biết chú khó chia sẻ.

- Là bạn tri âm có trách nhiệm, nếu chú phản đối thì sao?

- Con sẽ lắng nghe và nghe cả con tim mình nữa.

- Một mối tình ảo với một hoàn cảnh xa vời sao con chịu đựng nổi?

- Con chấp nhận và rất hạnh phúc mà.

- Cả một năm con mới được gặp người mình yêu một lần?

- Con vẫn hạnh phúc mà.

- Con xem anh ta đã dành những gì và làm được những gì cho con?

- Chú ơi, con sẽ phải làm gì lúc này, hai đứa đang rất yêu nhau mà.

- Hãy dùng một phép thử để kiểm chứng xem sự chung tình.

- Là gì chú?

- Chia tay mạnh mẽ và dứt khoát thoát ra khỏi ảo ảnh để sống với thực tế. Chú đã tình si và đã phải chia tay nhiều lần để giải thoát cho nhau.

Trời ơi, lần đầu tôi nghe vậy mà lại từ miệng con người tôi đang nể trọng. Tôi hứa lắng nghe chú và suy nghĩ thêm việc này. Giá mà chú hiểu tình yêu của tôi, cảm thương đồng hành chia sẻ với tôi thì tốt biết mấy. Xa anh ư, chỉ cần nghĩ thôi tim tôi đã nhói đau. Tôi đã có anh, tin yêu vô cùng và đến lúc này vẫn không nghĩ tình mình là ảo. Chẳng lẽ tôi đã phân tâm không còn coi Hải Bình là người đáng tin cậy nhất. Sao tôi lại không đủ tự tin để tự mình quyết định tình yêu hạnh phúc của mình. Chú nói phép thử, nếu Hải Bình không vượt qua được cú sốc thì chú thua "giấc mơ hồng" của hai người. Nếu Hải Bình nhẹ nhàng chấp nhận thì con chẳng nên hối tiếc. Đáng sợ thật, nghiệt ngã đến vậy ư? Tôi nói chính con cũng không thể xa Hải Bình vì con rất yếu đuối. Chú nói, cho Tú mượn "bờ vai", tim tôi lại nhói đau, ôi cả năm nay tôi chỉ có bờ vai của Hải Bình mà thôi. Thực ra tôi hiểu chú chỉ nói vậy theo kinh nghiệm trường đời nhưng tôi cũng thấy ngại phật ý niềm tin của chú đặt nơi tôi. Tôi đã trắng đêm buồn đau nghĩ về sự ly tan có thể sẽ được quyết định bởi ngày mai. Tôi mơ màng ôm Hải Bình khóc nức nở.

Tôi và anh đang rất yêu nhau, mới ngày qua thôi, tôi và anh còn đang dồn sức hoàn thành video kỷ niệm một năm yêu, mới ngày qua thôi, tôi và anh còn đang háo hức chờ đợi ngày anh bay vào. ..Vậy mà, chiều nay một ngày đầu tháng sáu.

- Mình chia tay thôi anh, em kiệt sức rui.

- ..........................

Có lẽ anh đã sốc vì không thể tưởng tượng nổi sao lại thế này. Nửa phút tĩnh tâm rồi anh cũng buông dòng tin nhắn.

- Em đã quyết định rồi ư?

- Dạ (tôi lạnh lùng).

- Người ngoảnh mặt... Ừ thôi,...Cứ khép lòng lặng lẽ bước đi.

Tôi hình dung ra Hải Bình run rẩy, thất thần, choáng váng ngã quỵ. Anh biết cũng chẳng còn gì nói thêm được nữa khi tôi phũ phàng đến vậy. Một năm yêu thương ngập tràn kỷ niệm đẹp nhưng nhắc mà làm chi lúc này, muốn nói gì cũng trở thành vô nghĩa. Anh chỉ còn biết chặn hết kết nối, nén đau vào lòng.

Một tuần trôi qua vừa hận vừa thương, đâu dễ quên ngay được tôi, anh đã kết nối lại và nhắn tin cho tôi. Tin nhắn kéo dài mấy tiếng đồng hồ tôi vẫn giữ giọng lạnh lùng "hãy tha thứ cho em, mình phải dừng thôi". Tôi báo cho anh biết sắp đến giờ hẹn gặp bạn trai mới. Tôi đang bóp nát tim anh mànhư dửng dưng chẳng thấy. Tôi nói với anh từ nay mình trở về "quan hệ chú cháu" và hẹn chú, sau gặp bạn trai về sẽ nhắn tin tiếp. Anh cảm nhận tôi chẳng còn một phần trăm nào Cẩm Tú của anh. Tôi cũng chẳng bản lĩnh, chẳng biết mình là ai nữa.

- Chú ơi.

- Chú đây.

- Cháu về rui.

- Chúc mừng tình yêu mới Cẩm Tú.

- Chỉ mới là những lời hò hẹn chung chung thui chú.

- Hai người sẽ đến với nhau nhanh chứ?

Bức ảnh tôi chụp cận khuôn mặt gửi cho anh còn rõ nét phấn son của cô gái mãn nguyện vừa qua cuộc hò hẹn bạn trai lần đầu. Có lẽ anh đã chết lặng vì đau.

- Chú hãy quên cháu đi, coi như Cẩm Tú chết rui.

Đắng cay, nghiệt ngã tận cùng với anh. Chú "tri âm" thì cứ bám riết lấy tôi động viên, an ủi tôi rồi sẽ qua, chỉ cần nửa tháng Hải Bình cũng sẽ quên tôi. Chú nói nhưng tim tôi cũng chẳng nghe, từng đêm, từng đêm vắng anh tôi đã khóc, khóc đến hao gầy...Tôi chẳng dối lòng được mãi, sót sa đong đầy, đêm nay tôi muốn nhắn tin anh vừa khi tin anh đến.

- Con nhớ chú quá, đêm nay con nhớ vô cùng. Trên đời này thật sự hông có một người nào thương yêu con vô điều kiện như chú cả... không ai chăm sóc, lo lắng cho em từng chút, từng chút như anh cả (tôi chuyển xưng hô).

- Ui, Cẩm Tú, con đang yêu mà.

- Yêu ư, hông phải là yêu mà là trái tim em đang bảo tồn cho chính mình. Những đêm dòng mất ngủ, tâm tư trỗi dậy em thật xấu hổ và tự trách mình mù quáng. Chẳng có phép thử nào hết, giả dối và ngụy biện. Nếu như em không thích người ấy, không sùng bái người ấy và quá tự tin vào cái tương lai giát vàng người ấy vẽ thì liệu em có đủ bản lĩnh "mượn bờ vai" người ấy chà xát trái tim anh, hủy hoại tình yêu của mình? Em hiểu anh đã tổn thương đến mức nào, em đã sai.

- Anh đau bởi cách em chia tay vội vã và rất lo sợ em mơ hồ sẽ...

- Em hiểu và luôn dằn vặt. Đọc tin nhắn anh mà nước mắt trào tuôn, em vẫn cố gắng, cố gắng đến mức em hông thể cố gắng được nữa và đã thua trái tim mình. Em chỉ muốn mượn người đó để có thể mạnh mẽ nhưng nửa tháng trời ly tan, cái "bờ vai" kia cũng vô nghĩa với em.

- Em đã thuộc về người đó mà?

- Em đã nói em không thuộc về người đó. Em luôn tỏ ra lạnh lùng để anh thấy bất mãn với em như phép thử mà người ấy muốn. Em và anh ta hông có gì hết, anh ta nói em hãy xem như người thân, em gọi người ta là chú, chỉ có vậy thôi.

- Hôm trước nghe em nói sẽ quên hết, anh rất buồn.

- Em là tiên ư, sao nói quên là quên hết. Em đâu có thể nói xa là xa anh ngay được, em sẽ chết nếu như không gặp lại được anh nói tiếng lòng. Em đã có phút giây yếu mềm và lầm lỗi, xin anh rộng lượng thứ tha cho em.

- Anh cũng đâu có thể quên được Cẩm Tú, anh đã rất đau khi mất em.

- Em muốn mãi ở bên anh, đừng xa em nữa nhé.

Đêm yêu thương bù đắp Hải Bình, Cẩm Tú gặp lại rồi cũng trôi qua, vết thương lòng lại nhói tim anh. Những lời tự sự của tôi đã gieo vào lòng anh nỗi ám ảnh ghê gớm. Sao tôi lại bất lực, nhỏ bé, ngu ngơ giữa hai người đàn ông tôi coi là thần tượng để sự tình dẫn đến thế này. Thương anh vô cùng và tôi cũng thấy sót sa vô cùng.

Mặc dù Hải Bình của tôi vẫn là số một hàng ngày. Nhưng nay đã có ông chú "tri âm", đâu chỉ riêng anh như trước. Thói quen tôi gặp anh sau bữa trưa và sau bữa tối lặp trùng với chú từ ngày gặp. Tôi ra khỏi nhà đâu chỉ có việc đi học, chú thích cafe là gọi tôi liền, tôi chẳng dễ chối từ. Trước đây tôi thường nói với anh, nếu không có anh trên fb và zalo tôi cũng mất hứng nay vắng anh tôi vẫn phải lên đều bởi còn chú. Tôi đâu dễ thoát được sự đeo đẳng của ông chú "tri âm". Anh vì công việc không lên được, nhớ tôi ghé nik thấy đèn sáng lại nghĩ ngợi...ôi tôi hại Hải Bình của tôi rồi. Ám ảnh đeo bám anh vào những cuộc thoại, chat zalo ngày đêm với tôi mà nhân vật thứ ba là chú "tri âm" luôn xuất hiện.

- Hải Bình ơi, đúng là có một "Cẩm Tú tháng trước" trong sáng vô tư dồn hết yêu thương cho anh một thời đã qua. Cẩm Tú tháng này đã quá sai, em hứa sẽ mãi không lặp lại nữa. Em yêu anh nhiều lắm mà.

- Tú nè, em vẫn là em mà. Chú "tri âm" của em nói đúng đấy, chỉ có chú ấy "thực" mới giúp được em thôi, còn anh vừa xa vừa ảo để em thiệt thòi đủ điều.

- Sao anh lại nói vậy chứ, muốn đem sánh anh và chú ấy để em lựa chọn ư. Chú là chú, anh là anh mà, sao anh ác vậy, làm tim em đau rui nè.

- Anh vô cùng xin lỗi, điều anh lo lắng còn lớn hơn nhiều, em có hiểu không?

- Em hiểu "ông xã", em tin và nghe anh hết.

- Chẳng ai "tri âm" với nhau nhanh đến vậy, chẳng ai vô tư ban phát dễ dãi đến vậy, chẳng một ông xếp lớn nào dỗi hơi bỏ thời gian vàng ngọc cả ngày đêm cho một cô bé sinh viên nếu như không có mục đích. Ông ta đã gài bẫy và cho em mượn "bờ vai" tự tay phá nát tình yêu của mình rồi đấy.

Tôi hứa sẽ nghe anh hết và không dễ để cho ông ta thực hiện ý đồ xấu với mình. Tôi cũng ngỡ ra rất nhiều điều anh chỉ bảo và hứa chỉ tập trung vào học. Hình như anh không thể yên tâm nên tin nhắn cứ dài lê thê mãi không dứt ra được khỏi chủ đề này. Cảm giác lo lắng đọng lại trong anh, mệt mỏi cũng đọng lại trong tôi sau những lần chat kéo dài. Ôi, không phải chỉ anh mà cả tôi nữa ước được trở về Hải Bình - Cẩm Tú yêu thương tháng trước.

Chiều nay chú "tri âm" vời cafe, tâm trạng tôi không tốt mà vẫn ngại từ chối. Sự việc qua rồi tôi cũng chẳng dám trách chú. Lỗi tại tôi hết tôi phải nhận đau về mình. Tôi nhận ra là chú cũng ích kỷ "chiều tôi nhưng thích áp đặt". Chuyện tình yêu tôi khoe chú đã không đồng tình. Chuyện chia tay nghe chú mà tôi đã rất đau khổ. Chuyện tôi quay trở lại với Hải Bình rồi cũng chẳng dấu được chú lâu, chú tỏ thái độ không hài lòng. Ngồi đó hàng tiếng đồng hồ chỉ để nghe chú phán về chuyện chia tay. Tôi đã lờ mờ nhận ra sự quan tâm thái quá của chú mà không thoát ra được. Chú tìm đủ lý lẽ để thuyết phục rằng người tôi yêu không xứng với tôi, tôi phải chia tay thế này, thế nọ. Thấy tôi buồn, lặng im chú hạ giọng:

- Chú thương nên không muốn Cẩm Tú kéo dài khổ đau.

- Thui được rui, chú yên tâm con sẽ bình tĩnh giải quyết (tôi buồn lắm).

Tôi giải thích với Hải Bình là tôi cần chú bởi sự nghiệp và cần anh bởi tôi không thể thiếu anh. Một lần nữa vì quá tin vào cái tương lai giát vàng chú tô vẽ mà tôi một cô sinh viên trẻ dại khờ lại làm theo. Để giữ được anh tôi buộc phải cần anh giúp sức đối phó với chú. Tôi sao chụp nhanh đoạn chát của chú với tôi cho anh xem, chú viết "...T (bây giờ chú gọi tên tắt của tôi không gọi con như ban đầu) phải mạnh mẽ, dứt khoát, T không được mềm lòng...". Tôi lại cố giải thích rằng đây chỉ là cách để em bảo vệ danh dự, tạo lập chỗ đứng trong thế giới mới của ông ta sau này. Tôi xóa kết bạn với anh trên fb, nhờ anh nhắn vào zalo tôi dòng tin "mình chia tay nhé em" vờ đã chia tay, rồi chụp nội dung chuyển ngay cho chú. Tôi biết việc này với anh thật chua chát và chẳng hề dễ dàng mà còn đọng lại nhiều liên tưởng nhức nhối về mối quan hệ thật khó hiểu giữa tôi và chú. Áp lực giằng xé vô cùng khi tôi đang dối lòng bởi tôi cần cả hai người chứ không phải chỉ mình anh mà anh lại rất nhạy cảm. Có lẽ tôi sẽ phải ân hận, day dứt suốt đời vì cái việc làm giả dối, ngu ngốc xoáy vào tim anh của mình.

Tôi lê gót về nhà, lòng trĩu nặng, tâm trạng đầy hoang mang. Mở zalo ngập tin nhắn anh vẫn sót sa đong đầy. Anh lại đôi co, tôi gần như kiệt sức, òa khóc nức nở...chụp vội bức ảnh gửi cho cả hai người rồi tắt máy.

Một ngày nữa trôi qua, gần anh mà như cách xa biền biệt. Tôi ngộ ra lời anh từ khi gặp ông ta tôi đã thành người khác. Ông ta muốn tôi chia tay anh thì nay ông ta đã đạt được mục đích. Tôi còn bên ông ta tiếp tục sai lầm đến bao giờ nữa. Tôi đã giết chết tình yêu của mình. Ê trề, bế tắc, thất vọng, nhục nhã quá Hải Bình ơi.

- Em đã rất cố gắng trở lại với anh để chuộc lỗi chia tay phũ phàng nhưng có lẽ không thể được nữa rồi. Lỗi tại em hết, em đâu còn xứng đáng với anh nữa.

- Mình hãy cùng tĩnh tâm lại đi em.

...........................

Tôi kiệt sức lả đi trong cơn mê ngủ. Sớm mai tỉnh dậy nhận tin nhắn anh đồng ý chia tay. Có lẽ hoàn cảnh đã dồn anh đến bước đường cùng, tim đau trai lại. Tôi chỉ còn biết khóc, khóc hoài, khóc mãi qua ngày dài đến đêm thâu sót thương cho cả hai. Giới hạn của sự tận cùng đau người ta thường bừng tỉnh.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×