Tình đầu online - Chương 3: Vĩ thanh

98 lượt xem

Đêm yên tĩnh Cẩm Tú gặp Hải Bình lần cuối.

- Hải Bình ơi, hãy cho em cơ hội cuối là Cẩm Tú trọn vẹn bên anh. Mình hãy quên hết đi anh, chỉ còn hai ta và bầu trời xanh với giấc mơ hồng.

- Anh cũng rất muốn có Cẩm Tú yêu thương vẫy tay khi con tàu rời bến...

- Em nghĩ mình vẫn đang là cô bé Cẩm Tú yêu thương bên anh ngọt ngào.

- Anh nghĩ mình vẫn đang là Hải Bình bên nàng thơ yêu như ngày nào.

- Anh đã yêu em Cẩm Tú ơi như chưa từng được yêu.

- Em chưa yêu khát khao trao cho Hải Bình của em thật nhiều.

- Anh mãi mong được ở bên nàng thơ Cẩm Tú diễm kiều.

- Em nói yêu Hải Bình, yêu mãi mãi, đời đời, kiếp kiếp.

- Em ơi, mình vẫn ngày nối ngày mối tình si tha thiết.

- Anh và em đã gieo giấc mơ hồng neo vào chốn bồng miêu.

- Em điểm dấu thời gian có anh, nhẩm đếm cả ngàn điều...

- Anh thấy đường trần ai trái tim trao cho em còn thiếu...

- Hải Bình ơi! em thủ thỉ yyyyyyy, anh đã nói mình rất hiểu.

- Cẩm Tú ơi! anh yêu em ngàn đời, tượng đá hóa tình yêu.

Họ cùng lắng vào tim "giấc mơ hồng mùa hạ", bên nàng thơ yêu lưu ký ức thời gian, để lòng trải lòng theo năm tháng ngút ngàn.

Tháng sáu buồn chỉ có Mỹ Chi bên tôi. Nó thương Hải Bình lắm và rất trách tôi. Ban đầu nó cũng mừng là tôi gặp được chú "tri âm", dần về sau thấy tôi ngày càng thân hơn nó có ý nhắc nhở. Bây giờ sự đã rồi nó cảnh tỉnh tôi rời xa ông chú "tri âm" vẫn còn kịp. Tôi đã hứa với lòng mình, với anh và cả Mỹ Chi nữa từ nay sẽ biết làm chủ hoàn cảnh, giữ niềm tin, mãi là người tốt và biết cách sống tốt hơn.

Sáng nay anh từ Hà Nội bay vào Sài Gòn, dừng chân một giờ rồi chuyển bay sang Massachusetts, Hoa Kỳ để nhập học tại Viện Đại học Harvard. Hai chị em ôm bó hồng nhung 32 bông (tuổi anh) đợi anh theo hẹn (anh đã phải hủy lịch dành ba ngày thăm tôi trước khi đi Mỹ vì chuyện tháng sáu). Hải Bình xuất hiện sau ô cửa kính vẫy chào. Chỉ đợi có vậy, tôi không kiềm lòng òa khóc nức nở.

- Em không thể xa anh, không thể mất anh, em mãi đợi anh.

- Anh sẽ trở về.

Cả Mỹ Chi và anh nước mắt nhạt nhòa. Tôi bấu lấy vai Mỹ Chi vừa khóc nức nở vừa gào to hơn.

- Em mãi đợi anh, em mãi đợi anh...

- Anh sẽ trở về, anh sẽ trở về...

Cẩm Tú như bị thôi miên bóng hình người mình yêu thương vô cùng khuất dần sau cánh cửa. Thực hư, hư thực cuộc đời, thực mà không thực, ảo mà không ảo. Bình minh ngày mới họ rời xa trong tỉnh táo, tự tin, sải bước trên con đường đời, ước hẹn mãi sống tốt, nghĩ tốt về nhau...

Hà Nội, tháng 7 năm 2017

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×