Đoản
Minh Châu | Chat Online | |
11/01/2019 10:25:54 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
402 lượt xem
- * Đoản (Truyện ngắn)
- * Đoản (Truyện ngắn)
- * Kế hoạch cưới vợ tổng tài bá đạo (Truyện ngôn tình)
- * Chuẩn không cần chỉnh (Truyện cười)
#1
Vào mùa xuân năm Giáp Tý...
Ngự Vân Hoàng đã mười lăm tuổi, dung nhan tuyệt sắc. Là nữ nhi độc nhất của Ngự Vân Trì, vốn được cưng chiều từ nhỏ, bản tính lại ngông cuồng, không xem ai ra gì,...tuổi nhỏ mà đã rất tàn bạo, võ công không chê vào đâu được. Từ trước tới nay chỉ chịu thua trước thân phụ, ngoài ra đều đánh người ta đến bán sống bán chết!
Hôm đó Vân Hoàng một mình xuống núi, thấy một nam nhi đang ngâm mình dưới nước, ngũ quan tựa như từ khuôn đúc ra, cơ thể cường tráng như ẩn như hiện.
Thế nào lại bỏ qua tiết tháo, nàng nhảy xuống trong ánh mắt ngỡ ngàng của hắn. Hắn nhanh chóng đưa tay lấy y phục, nhưng nó đã bị nàng lấy mất từ lâu!
- Nữ, nữ nhân này là ai? Sao lại xem trộm nam nhân tắm?
Nàng nhếnh môi:
- Ta không có xem trộm, ta là đường đường chính chính!
Hắn nhanh chóng định thần lại. Nữ nhân này quả thật rất đẹp, nhưng tiết tháo để đâu mất rồi? Trước mặt nam nhân lại có thể hành động, nói ra những lời đó!? Hắn, giọng lạnh lùng:
- Mau trả y phục cho ta!
Nàng cau mày "Nam nhân này không tệ, lại dám dùng giọng điệu đó với ta. Được! Ta đùa với ngươi một chút!".
Y phục trên tay nàng phút chốc đã thấm nước ướt sũng, sau đó nàng tiến đến gần hắn, chỉ tay vào bờ ngực vững chắc, giọng mê hoặc:
- Y phục của ngươi ướt rồi, của ta cũng ướt rồi! Ngươi nghĩ xem ta có nên cởi y phục ra không?
Hắn giật mình. Nữ nhân này là sắc lang sao? Hay cố tình trêu chọc ta? Dù thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể để nàng ta đạt được ý nguyện!
Hắn tránh sang một bên, nhắm chặt hai mắt:
- Cô nương đừng đùa nữa! Ta là nam nhân, để người ngoài nhìn thấy sẽ làm tổn hại thanh danh của cô nương. Mau ra khỏi đây đi!
Nàng mỉm cười nhìn hắn:
- Ta không sợ! Nếu có người đi qua ta sẽ la lên!
Hắn: !!!
Nữ nhân này thật là thâm độc. Ta phải mau chóng rời khỏi đây thôi! - Hắn hít sâu một hơi, nhanh chóng đứng dậy.
"Xào xạc..."
Nàng giương đôi mắt nhàm chán nhìn hắn, thì bất ngờ bị một bóng đen lao tới bịt miệng. Vừa mới ý thức được chuyện gì đang xảy ra thì đã nghe giọng hắn thì thầm:
- Đừng động! Có người!
Hắn vô ý ôm chặt nàng, nép sau tảng đá lớn, vùng da thịt ít nhiều có đụng chạm đôi chút. Nàng vốn không thích kẻ khác chủ động, theo phản xạ đẩy hắn ra.
- Đã mạo phạm rồi...ta sẽ chịu trách nhiệm! Ta là nam nhân! Nếu cô nương còn động nữa...ta không biết mình sẽ làm ra chuyện xấu gì đâu!
Hắn nghiêm túc!? Hắn có phải cố ý không? Rõ ràng không có người, chỉ là một con lợn rừng chạy qua thôi mà! Nàng đấm vào ngực hắn, sống chết cọ nguậy muốn thoát ra. Hắn không nhịn được nữa, gằn giọng:
- Có tin ta sẽ hôn nàng?
Nàng trừng mắt nhìn hắn. Không có ý thỏa hiệp, miệng vẫn bị hắn bịt lại. Dám đe dọa nàng? Hắn chán sống rồi sao?
"Chát"
Một bên mặt của hắn đỏ tấy lên, hai tay thả lỏng. Vân Hoàng nhanh chóng rời khỏi người hắn:
- Lại dám đe dọa ta? Ngươi được lắm!
- Ta không...a..!?
Nàng vồ tới, hôn hắn thật mạnh. Khẽ hở mắt, thấy tai hắn đã đỏ lên, vô cùng đắc ý! Một lúc sau nàng mới buông hắn ra:
- Chỉ có ta mới được hôn ngươi! Không có ngược lại!
Hắn không cử động được, cơ thể đã bị nàng điểm huyệt. Đã vậy nàng còn đánh hắn ngất đi, sau đó đem hắn về nhà.
- Nam nhân này! Xem ta trừng trị ngươi thế nào!
Vào mùa xuân năm Giáp Tý...
Ngự Vân Hoàng đã mười lăm tuổi, dung nhan tuyệt sắc. Là nữ nhi độc nhất của Ngự Vân Trì, vốn được cưng chiều từ nhỏ, bản tính lại ngông cuồng, không xem ai ra gì,...tuổi nhỏ mà đã rất tàn bạo, võ công không chê vào đâu được. Từ trước tới nay chỉ chịu thua trước thân phụ, ngoài ra đều đánh người ta đến bán sống bán chết!
Hôm đó Vân Hoàng một mình xuống núi, thấy một nam nhi đang ngâm mình dưới nước, ngũ quan tựa như từ khuôn đúc ra, cơ thể cường tráng như ẩn như hiện.
Thế nào lại bỏ qua tiết tháo, nàng nhảy xuống trong ánh mắt ngỡ ngàng của hắn. Hắn nhanh chóng đưa tay lấy y phục, nhưng nó đã bị nàng lấy mất từ lâu!
- Nữ, nữ nhân này là ai? Sao lại xem trộm nam nhân tắm?
Nàng nhếnh môi:
- Ta không có xem trộm, ta là đường đường chính chính!
Hắn nhanh chóng định thần lại. Nữ nhân này quả thật rất đẹp, nhưng tiết tháo để đâu mất rồi? Trước mặt nam nhân lại có thể hành động, nói ra những lời đó!? Hắn, giọng lạnh lùng:
- Mau trả y phục cho ta!
Nàng cau mày "Nam nhân này không tệ, lại dám dùng giọng điệu đó với ta. Được! Ta đùa với ngươi một chút!".
Y phục trên tay nàng phút chốc đã thấm nước ướt sũng, sau đó nàng tiến đến gần hắn, chỉ tay vào bờ ngực vững chắc, giọng mê hoặc:
- Y phục của ngươi ướt rồi, của ta cũng ướt rồi! Ngươi nghĩ xem ta có nên cởi y phục ra không?
Hắn giật mình. Nữ nhân này là sắc lang sao? Hay cố tình trêu chọc ta? Dù thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể để nàng ta đạt được ý nguyện!
Hắn tránh sang một bên, nhắm chặt hai mắt:
- Cô nương đừng đùa nữa! Ta là nam nhân, để người ngoài nhìn thấy sẽ làm tổn hại thanh danh của cô nương. Mau ra khỏi đây đi!
Nàng mỉm cười nhìn hắn:
- Ta không sợ! Nếu có người đi qua ta sẽ la lên!
Hắn: !!!
Nữ nhân này thật là thâm độc. Ta phải mau chóng rời khỏi đây thôi! - Hắn hít sâu một hơi, nhanh chóng đứng dậy.
"Xào xạc..."
Nàng giương đôi mắt nhàm chán nhìn hắn, thì bất ngờ bị một bóng đen lao tới bịt miệng. Vừa mới ý thức được chuyện gì đang xảy ra thì đã nghe giọng hắn thì thầm:
- Đừng động! Có người!
Hắn vô ý ôm chặt nàng, nép sau tảng đá lớn, vùng da thịt ít nhiều có đụng chạm đôi chút. Nàng vốn không thích kẻ khác chủ động, theo phản xạ đẩy hắn ra.
- Đã mạo phạm rồi...ta sẽ chịu trách nhiệm! Ta là nam nhân! Nếu cô nương còn động nữa...ta không biết mình sẽ làm ra chuyện xấu gì đâu!
Hắn nghiêm túc!? Hắn có phải cố ý không? Rõ ràng không có người, chỉ là một con lợn rừng chạy qua thôi mà! Nàng đấm vào ngực hắn, sống chết cọ nguậy muốn thoát ra. Hắn không nhịn được nữa, gằn giọng:
- Có tin ta sẽ hôn nàng?
Nàng trừng mắt nhìn hắn. Không có ý thỏa hiệp, miệng vẫn bị hắn bịt lại. Dám đe dọa nàng? Hắn chán sống rồi sao?
"Chát"
Một bên mặt của hắn đỏ tấy lên, hai tay thả lỏng. Vân Hoàng nhanh chóng rời khỏi người hắn:
- Lại dám đe dọa ta? Ngươi được lắm!
- Ta không...a..!?
Nàng vồ tới, hôn hắn thật mạnh. Khẽ hở mắt, thấy tai hắn đã đỏ lên, vô cùng đắc ý! Một lúc sau nàng mới buông hắn ra:
- Chỉ có ta mới được hôn ngươi! Không có ngược lại!
Hắn không cử động được, cơ thể đã bị nàng điểm huyệt. Đã vậy nàng còn đánh hắn ngất đi, sau đó đem hắn về nhà.
- Nam nhân này! Xem ta trừng trị ngươi thế nào!
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Đoản
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!