XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 226

89 lượt xem
Ngươi là ai? Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?” Diệp Thạch lạnh lùng trừng tiểu tháp, nóng nảy nói.
Đây là Tháp Linh.” Mộ Thần nói, hắn từng nhìn thấy trong sách, pháp khí cao cấp có khả năng sinh ra linh trí, tiểu tháp trước mắt hẳn chính là thứ như vậy.
Kiến thức của ngươi không tồi! Không sai, ta chính là Tháp Linh.” Tiểu tháp đắc ý dào dạt nói.
Cái gì gọi là chỉ có thể phát động truyền tống một lần?” Diệp Thạch bình tĩnh lại, nhưng vẫn kiềm chế không được mà hỏi.
Tiểu tháp vỗ vỗ cánh, lực bất tòng tâm nói: “Mỗi một lần phát động truyền tốngđều cần rất nhiều rất nhiều nguyên thạch.Không phải là mười triệu, trăm triệu, mà là hơn một ngàn triệu.Số nguyên thạch mà ta chứa đựng hiện giờ chỉ đủ để truyền tống một người trong hai ngươi. Nếu cứng rắn truyền tống cả hai người, hai ngươi đều sẽ biến thành tro bụi.
Diệp Thạch cắn răng: “Có phải là ngươi đang gạt ta không đấy? Có phải ngươi đã tự lấy rất nhiều nguyên thạch rồi không?
Tiểu tháp tức giận nói: “Ngươi đây là nói xấu ta rồi, ta là người công chính vô tư nhât, làm sao có thể trộm lấy nguyên thạch được!
Trên thực tế, nếu các ngươi tới sớm hơn mấy năm, ta hoàn toàn có thể truyền tống cả hai ngươi.
Hai năm trước có một người tên là Bạch Nghị, hắn tự bản thân muốn truyền tống thì thôi, còn muốn mang thêm một người hoàn toàn không hiểu trận pháp truyền tống đến Trung Châu. Các ngươi phải biết là trận pháp này thập phần thần kỳ, truyền tống trận pháp sư thất cấp thì đơn giản, nhưng truyền tống người không hiểu trận pháp thì lại rất khó khăn. Ta phải hao phí biết bao nhiêu nguyên thạch mới có thể truyền tống hai người đó đến Trung Châu được.
Gương mặt Diệp Thạch âm trầm, tên tiện nhân Trang Du này nơi chốn đều khắc với mình, mọi việc mà dính vào Trang Du thì đều không phải chuyện tốt.
Trang Du không hiểu trận pháp, vậy tại sao ngươi lại truyền tống hắn?” Diệp Thạch vừa tức giận vừa vội vàng.
Tiểu tháp xoay tròn thân mình, không nói gì, nhìn có vẻ hơi chột dạ.
Khuôn mặt Mộ Thần bình tĩnh, Bạch Nghị đến từ Trung Châu, chỉ sợ hắn nắm giữ được bí thuật nào đó, khiến cho Tháp Linh không biết nên làm thế nào.
Diệp Thạch nhìn Mộ Thần, bất an hỏi: “Mộ Thần, chúng ta làm sao đây? Không đi hay sao?
Nếu Mộ Thần đi, vậy y phải đi đâu tìm Mộ Thần đây? Còn nếu y đi, lại để Mộ Thần ở chỗ này, cho dù Trung Châu có tốt hơn nữa, y cũng không muốn ở đó.
Đều không đi?” Tiểu tháp vỗ cánh: “Các ngươi đã xác định chưa? Truyền tống trận đã phát động thì không có khả năng đình chỉ, cho dù trong các ngươi không có ai đi thì nguyên thạch cũng đã bị dùng. Nếu bây giờ các ngươi không đi thì lần sau sẽ không đi được.
Diệp Thạch thay đổi sắc mặt, “Có phải truyền tống trận chỉ cần có đủ nguyên thạch là đi được không?” Nếu như là như vậy, vậy bọn họ có lẽ sẽ có thể kiếm đủ nguyên thạch cùng đi. Thế nhưng, hơn một ngàn triệu, cho dù là Mộ Thần thì cũng phải tốn thời gian rất lâu mới có thể kiếm được.
Tiểu tháp bất đắc dĩ nói: “Truyền tống cần rất nhiều nguyên thạch, với lại nguyên thạch đều phải là nguyên thạch thượng phẩm. Mảnh địa vực này của các ngươi co nguyên khí quá kém, nguyên thạch trung phẩm còn không thể sinh ra, lại càng không nói tới thượng phẩm nguyên thạch. Nguyên thạch thượng phẩm trong chỗ ta chỉ đủ để phát động một lần.
Đôi mắt Mộ Thần chợt lóe, nói với Diệp Thạch: “Thạch Đầu, ngươi đi trước đi. Còn có bốn tháp mà, ta sẽ tìm một cái tháp khác truyền tống, khi đến Trung Châu, ta sẽ đi tìm ngươi.
Nhưng mà…” Diệp Thạch cắn môi, nhiều năm như vậy y chưa từng chia lìa khỏi Mộ Thần, y thật sự không muốn…
Mộ Thần cắn chặt răng nói: “Đi đi, ta sẽ nhanh chóng đi tìm ngươi. Khi ngươi đi đến đó thì nên giấu tài, đừng can thiệp vào chuyện gì cả, với lại tận lực đừng trêu chọc vào Bạch Nghị và Trang Du…
Mộ Thần, ta không muốn ở một mình.” Diệp Thạch cắn môi, nắm chặt tay Mộ Thần, trong mắt đầy vẻ bất lực và bàng hoàng.
Đi đi, ngươi không muốn gặp phụ thân ngươi sao? Ngươi không muốn biết bây giờ hắn thế nào sao? Đi đi, yên tâm, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi…” Mộ Thần thề son thề sắt.
Muốn đi thì nhanh lên! Không thì lát không đi được nữa đấy.” Tiểu tháp đung đưa thân mình nói chen vào.
Mộ Thần cắn chặt răng, đẩy Diệp Thạch vào truyền tống trận.
Diệp Thạch hốt hoảng nhìn Mộ Thần, Mộ Thần đứng bên ngoài trận pháp, nhìn Diệp Thạch như là ấu thú mất đi sự che chở mà mờ mịt, luống cuống, không biết làm thế nào nhìn hắn, tâm hắn liền trầm xuống.
Chờ ta, ta sẽ đi tìm ngươi!” Mộ Thần mở miệng nói với Diệp Thạch.
Diệp Thạch nhìn khẩu hình của Mộ Thần, thần sắc thoáng trấn định một ít.
Mộ Thần đứng bên ngoài truyền tống trận, mắt mở trừng trừng nhìn Diệp Thạch biến mất, trong lòng có một loại cảm giác trống rỗng.
Tâm đau đớn như bị khứa vào. Ánh mắt cuối cùng của Diệp Thạch khiến Mộ Thần nhớ tới lúc mới gặp Diệp Thạch, khi đó Diệp Thạch dùng kiêu ngạo cùng quật cường che dấu nội tâm bất an và tự ti.
Đều là do Bạch Nghị! Nếu không bởi vì Bạch Nghị và Trang Du, hắn và Diệp Thạch làm sao đến nỗi phải cách hai phương trời như vầy!
Tiểu tháp vỗ cánh bay quanh Mộ Thần: “Ngươi muốn đi ra hả? Ngươi lĩnh ngộ còn chưagặp phải bình cảnh, còn có thể tiếp tục lĩnh ngộ, nếu bây giờ ngươi đi, ta cũng sẽkhông trả lại nguyên thạch đâu, lần sau ngươi đến còn cần đưa thêm mười triệu á.
Đưa ta đi ra.” Cho dù có ở lại chỗ này, hắn cũng không có khả năng được truyền tống đến Trung Châu, vậy hắn còn ở lại làm gì?
Tiểu tháp nhìn Mộ Thần, dùng giọng trẻ con hỏi: “Ngươi vội vã đuổi theo người vừa rồi hả?Tình cảm các ngươi thật tốt!
Mộ Thần thản nhiên liếc nhìn tiểu tháp, lạnh lùng nói: “Sao ngươi nói lời vô nghĩa nhiều vậy.
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo