XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 232
Bạch Phàm | Chat Online | |
24/07/2019 11:29:44 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
92 lượt xem
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 233 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 234 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 231 (Truyện kiếm hiệp)
- * Buổi sáng của tôi !!! (Truyện ngắn)
Hà Tĩnh Nguyệt nhìn Diệp Thạch, giơ lên bức thư trên tay, cười nói: “Có một nhiệm vụ không tồi, hai triệu nguyên thạch trung phẩm, có tiếp không?”
Diệp Thạch nhíu mày, có chút ngoài ý muốn: “Có chuyện tốt như vậy sao? Có nguy hiểm không?”
Hai triệu nguyên thạch cũng không phải là số lượng nhỏ, đủ để y làm năm sáu cái nhiệm vụ.
“Không nguy hiểm lắm đâu, yên tâm, ta biết ngươi sợ chết, ta đều chọn nhiệm vụan toàn cho ngươi đó.” Hà Tĩnh Nguyệt có chút oán trách liếc nhìn Diệp Thạch, bất đắc dĩ nói.
Diệp Thạch cái gì cũng tốt, chỉ là rất sợ chết, hơn nữa còn sợ chết có tiếng.
Những người khác dù sợ chết cũng sẽ không nói thẳng ra như Diệp Thạch, còn Diệp Thạch lại thường hay lấy chuyện sợ chết treo ở bên miệng, có không biết bao nhiêu người trong tối ngoài sáng chê cười Diệp Thạch đâu, nhưng Diệp Thạch không để trong lòng chút nào.
Diệp Thạch gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi.”
“Vốn nhiệm vụ như vậy không tới phiên chúng ta, thế nhưng lần trước ngươi đả bại Bạch Nghị, hiện tại thanh danh lên cao, cho nên có rất nhiều người tìm tới cửa.” Hà Tĩnh Nguyệt vui mừng nói. Bạch Nghị chính là thiên tài trẻ tuổi của Bạch gia đó! Trên đời này có gì thượng vị nhanh hơn chuyện đạp thiên tài xuống đây.
Diệp Thạch nghiêng đầu có chút không hiểu: “Chuyện ta đả bại Bạch Nghị đã truyền ra?”
Hà Tĩnh Nguyệt gật đầu: “Đúng!”
Kỳ thật việc này trận pháp tháp không có lộ ra, nhưng ở Trung Châu có biết bao nhiêu người tai thính mắt tinh, việc này căn bản giấu không được.
Bạch Nghị là thiếu niên ưu tú nhất thế hệ Bạch gia hiện tại, có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm. Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, tin tức Bạch Nghị bại bởi Diệp Thạch liền nhanh chóng bị truyền ra, việc này ồn ào như vậy, tựa hồ có người trong Bạch gia đang trợ giúp.
Bạch gia là một gốc cây có bộ rễ sâu, cành lá cũng sum suê, thế nhưng sum suê quá mức cũng khó tránh khỏi nảy sinh sâu mọt.
“Lần này những người tìm tới cửa chỉ mời chúng ta sao? Có phải lại là mời hai nhóm người không?Ta không muốnchạm trán với Bạch Nghị hoài đâu.” Diệp Thạch nhíu mày kháng cự.
“Quả thật là mời hai nhóm người, nhóm người còn lạilà Hạ Nhược Tuyết của Hạ gia, không phải người Bạch gia.” Hà Tĩnh Nguyệt nói.
“Hạ Nhược Tuyết?Tên này có chút quen tai.” Diệp Thạch lẩm bẩm.
“Ngươi quên rồi à, nàng ta ban đầu là vị hôn thê của Bạch Thần Tinh ấy!” Hà Tĩnh Nguyệt nhiều chuyện nói.
Diệp Thạch nhớ ra, nói: “Thì ra là nàng ta!”
Nghe được tên Bạch Thần Tinh, sắc mặt Diệp Thạch không nhịn được mà có chút khác thường.
Hà Tĩnh Nguyệt nhún vai: “Bạch Thần Tinh vẫn không nói cưới nên Hạ Nhược Tuyết vẫn chưa gả, thật không biết hai người này đang không được tự nhiên chuyện gì.”
Diệp Thạch không để ý nói: “Không phải là ta đã sớm nói qua nguyên nhân rồi sao.” Là Bạch Thần Tinh không ‘cứng’ được đó! Cho dù Bạch Thần Tinh anh minh thần võ, thực lực hùng hậu thì thế nào, thân có bệnh-không-tiện-nói-ra thì dù có uy phong hơn thì cũng không có tác dụng.
Nghe được lời Diệp Thạch nói, sắc mặt Hà Tĩnh Nguyệt liền vặn vẹo một trận, “Diệp Thạch, lời này không nên nói lung tung!”
Diệp Thạch nhún vai không để ý: “Ở đây không có ai nên ta mới nói mà.”
… …
“A Nghị.” Bạch Ly Phong gọi lại Bạch Nghị.
Bạch Nghị dừng bước, quay người nhìn người phía sau.
Bạch Ly Phong là anh trai cùng cha khác mẹ của Bạch Thần Tinh, thiên phú trên trận pháp thuật cũng rất cao, đáng tiếc là ở thế hệ Bạch Ly Phong lại có Bạch Thần Tinh, những người khác đều bị ảm đạm trước Bạch Thần Tinh.
“Ly Phong thúc thúc, ngài có việc?” Bạch Nghị dừng bước lại hỏi.
“A Nghị, ta nghe nói lần này conphá trận lại bại bởi một trận pháp sư quê mùa tới từ nước ngoài của trận pháp tháp?” Bạch Ly Phong hỏi.
Sắc mặt Bạch Nghị thay đổi, trước đó trong gia tộc còn có người đề nghị mời chào Diệp Thạch, nhưng lúc ấy lại bị hắn bác bỏ, hiện giờ cái người bị hắn cự tuyệt ngoài cửa lại triệt để nghiền áp hắn. Là do hắn quá coi thường Diệp Thạch, người này mặc dù là tới từ nước ngoài, thế nhưng xác thực không đơn giản.
Bạch Nghị đen mặt, cạnh tranh ở Bạch gia thập phần kịch liệt, có vài huynh đệ cùng thế hệ nhìn hắn không vừa mắt đã lâu, luôn chờ hắn làm ra chuyện sai lầm, chuyện Diệp Thạch truyền nhanh như vậy chính là bút tích từ mấy huynh đệ của hắn.
Bạch Nghị gật đầu nói: “Lúc trước làcon coi thường Diệp Thạch, không nghĩ tới một tu luyện giả nước ngoài như ylại có được Linh Văn Nhãn.”
Đôi mắt Bạch Ly Phong lập tức sang lên, “Linh Văn Nhãn?”
Bạch Nghị gật đầu trả lời: “Vâng!”
“Phẩm cấp gì?” Bạch Ly Phong hỏi.
“Phẩm cấp chắc là không thấp, trận pháp kia con nhìn không ra vấn đề nhưngy chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra.” Bạch Nghị thản nhiên nói.
Ánh mắt Bạch Nghị lạnh băng, trận pháp sư có được Linh Văn Nhãn ở Trung Châu cũng không ít, nhưng những trận pháp sư này đều chỉ có được Linh Văn Nhãn hạ phẩm, mà hai con mắt này của hắn chính là Linh Văn Nhãn thượng phẩm, Bạch Thần Tinh thì có được Linh Văn Nhãn cực phẩm, không biết Linh Văn Nhãn của Diệp Thạch có cấp bậc gì, không phải là cực phẩm đó chứ?
Diệp Thạch nhíu mày, có chút ngoài ý muốn: “Có chuyện tốt như vậy sao? Có nguy hiểm không?”
Hai triệu nguyên thạch cũng không phải là số lượng nhỏ, đủ để y làm năm sáu cái nhiệm vụ.
“Không nguy hiểm lắm đâu, yên tâm, ta biết ngươi sợ chết, ta đều chọn nhiệm vụan toàn cho ngươi đó.” Hà Tĩnh Nguyệt có chút oán trách liếc nhìn Diệp Thạch, bất đắc dĩ nói.
Diệp Thạch cái gì cũng tốt, chỉ là rất sợ chết, hơn nữa còn sợ chết có tiếng.
Những người khác dù sợ chết cũng sẽ không nói thẳng ra như Diệp Thạch, còn Diệp Thạch lại thường hay lấy chuyện sợ chết treo ở bên miệng, có không biết bao nhiêu người trong tối ngoài sáng chê cười Diệp Thạch đâu, nhưng Diệp Thạch không để trong lòng chút nào.
Diệp Thạch gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi.”
“Vốn nhiệm vụ như vậy không tới phiên chúng ta, thế nhưng lần trước ngươi đả bại Bạch Nghị, hiện tại thanh danh lên cao, cho nên có rất nhiều người tìm tới cửa.” Hà Tĩnh Nguyệt vui mừng nói. Bạch Nghị chính là thiên tài trẻ tuổi của Bạch gia đó! Trên đời này có gì thượng vị nhanh hơn chuyện đạp thiên tài xuống đây.
Diệp Thạch nghiêng đầu có chút không hiểu: “Chuyện ta đả bại Bạch Nghị đã truyền ra?”
Hà Tĩnh Nguyệt gật đầu: “Đúng!”
Kỳ thật việc này trận pháp tháp không có lộ ra, nhưng ở Trung Châu có biết bao nhiêu người tai thính mắt tinh, việc này căn bản giấu không được.
Bạch Nghị là thiếu niên ưu tú nhất thế hệ Bạch gia hiện tại, có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm. Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, tin tức Bạch Nghị bại bởi Diệp Thạch liền nhanh chóng bị truyền ra, việc này ồn ào như vậy, tựa hồ có người trong Bạch gia đang trợ giúp.
Bạch gia là một gốc cây có bộ rễ sâu, cành lá cũng sum suê, thế nhưng sum suê quá mức cũng khó tránh khỏi nảy sinh sâu mọt.
“Lần này những người tìm tới cửa chỉ mời chúng ta sao? Có phải lại là mời hai nhóm người không?Ta không muốnchạm trán với Bạch Nghị hoài đâu.” Diệp Thạch nhíu mày kháng cự.
“Quả thật là mời hai nhóm người, nhóm người còn lạilà Hạ Nhược Tuyết của Hạ gia, không phải người Bạch gia.” Hà Tĩnh Nguyệt nói.
“Hạ Nhược Tuyết?Tên này có chút quen tai.” Diệp Thạch lẩm bẩm.
“Ngươi quên rồi à, nàng ta ban đầu là vị hôn thê của Bạch Thần Tinh ấy!” Hà Tĩnh Nguyệt nhiều chuyện nói.
Diệp Thạch nhớ ra, nói: “Thì ra là nàng ta!”
Nghe được tên Bạch Thần Tinh, sắc mặt Diệp Thạch không nhịn được mà có chút khác thường.
Hà Tĩnh Nguyệt nhún vai: “Bạch Thần Tinh vẫn không nói cưới nên Hạ Nhược Tuyết vẫn chưa gả, thật không biết hai người này đang không được tự nhiên chuyện gì.”
Diệp Thạch không để ý nói: “Không phải là ta đã sớm nói qua nguyên nhân rồi sao.” Là Bạch Thần Tinh không ‘cứng’ được đó! Cho dù Bạch Thần Tinh anh minh thần võ, thực lực hùng hậu thì thế nào, thân có bệnh-không-tiện-nói-ra thì dù có uy phong hơn thì cũng không có tác dụng.
Nghe được lời Diệp Thạch nói, sắc mặt Hà Tĩnh Nguyệt liền vặn vẹo một trận, “Diệp Thạch, lời này không nên nói lung tung!”
Diệp Thạch nhún vai không để ý: “Ở đây không có ai nên ta mới nói mà.”
… …
“A Nghị.” Bạch Ly Phong gọi lại Bạch Nghị.
Bạch Nghị dừng bước, quay người nhìn người phía sau.
Bạch Ly Phong là anh trai cùng cha khác mẹ của Bạch Thần Tinh, thiên phú trên trận pháp thuật cũng rất cao, đáng tiếc là ở thế hệ Bạch Ly Phong lại có Bạch Thần Tinh, những người khác đều bị ảm đạm trước Bạch Thần Tinh.
“Ly Phong thúc thúc, ngài có việc?” Bạch Nghị dừng bước lại hỏi.
“A Nghị, ta nghe nói lần này conphá trận lại bại bởi một trận pháp sư quê mùa tới từ nước ngoài của trận pháp tháp?” Bạch Ly Phong hỏi.
Sắc mặt Bạch Nghị thay đổi, trước đó trong gia tộc còn có người đề nghị mời chào Diệp Thạch, nhưng lúc ấy lại bị hắn bác bỏ, hiện giờ cái người bị hắn cự tuyệt ngoài cửa lại triệt để nghiền áp hắn. Là do hắn quá coi thường Diệp Thạch, người này mặc dù là tới từ nước ngoài, thế nhưng xác thực không đơn giản.
Bạch Nghị đen mặt, cạnh tranh ở Bạch gia thập phần kịch liệt, có vài huynh đệ cùng thế hệ nhìn hắn không vừa mắt đã lâu, luôn chờ hắn làm ra chuyện sai lầm, chuyện Diệp Thạch truyền nhanh như vậy chính là bút tích từ mấy huynh đệ của hắn.
Bạch Nghị gật đầu nói: “Lúc trước làcon coi thường Diệp Thạch, không nghĩ tới một tu luyện giả nước ngoài như ylại có được Linh Văn Nhãn.”
Đôi mắt Bạch Ly Phong lập tức sang lên, “Linh Văn Nhãn?”
Bạch Nghị gật đầu trả lời: “Vâng!”
“Phẩm cấp gì?” Bạch Ly Phong hỏi.
“Phẩm cấp chắc là không thấp, trận pháp kia con nhìn không ra vấn đề nhưngy chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra.” Bạch Nghị thản nhiên nói.
Ánh mắt Bạch Nghị lạnh băng, trận pháp sư có được Linh Văn Nhãn ở Trung Châu cũng không ít, nhưng những trận pháp sư này đều chỉ có được Linh Văn Nhãn hạ phẩm, mà hai con mắt này của hắn chính là Linh Văn Nhãn thượng phẩm, Bạch Thần Tinh thì có được Linh Văn Nhãn cực phẩm, không biết Linh Văn Nhãn của Diệp Thạch có cấp bậc gì, không phải là cực phẩm đó chứ?
Truyện mới nhất:
- Hành Trình Cứu Rỗi Linh Hồn (Truyện cổ tích)
- Mùa Hoa Cẩm Tú Trắng (Truyện tiểu thuyết)
- Nắng Chiều Bên Đồi Hoa (Truyện ngôn tình)
- Tớ và cậu ấy (Truyện ngôn tình)
- Tự truyện (Truyện Đam mỹ)
- Cuộc đời cũng không hẳn là tẻ nhạt (Truyện tiểu thuyết)
- Tổng hợp truyện cười (Truyện cười)
- Một đời một kiếp Giang Nam Lão (Truyện ngôn tình)
- Ác mộng bóng ma (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Mèo mướp và chiếc mũ (Truyện ngắn)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!