XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 233
Bạch Phàm | Chat Online | |
24/07/2019 11:29:56 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
73 lượt xem
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 234 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 235 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 232 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 231 (Truyện kiếm hiệp)
“A Phượng, ngươi trừ mời ta ra còn mời người của trận pháp tháp? Ngươi đây là không tin tưởng ta sao?” Hạ Nhược Tuyết cau mày, thần sắc không vui hỏi.
Ô Phượng lúng túng cười: “Đương nhiên là không phải, chỉ là nhiều thêm một người thìdễ nắm chắc hơn.”
Bây giờ Diệp Thạch rất được hoan nghênh, bởi vì thực lực Diệp Thạch hơi kém, mà những tu luyện giả mời trận pháp sư đều chỉ hy vọng trận pháp sư giúp mình phá trận pháp bên ngoài bí cảnh, còn chuyện sau đó, người bình thường đều không muốn trận pháp sư nhúng tay vào.
Nếu như trận pháp sư có thực lực quá cao thì sẽ dễ có khả năng dưới lợi ích kếch xù mà phản bội, nhưng Diệp Thạch có thực lực kém, trận pháp thuật lại cao, quả thật đấy đúng là trận pháp sư mà mọi người thích nhất, huống chi rất dễ mời Diệp Thạch, vì y thích nguyên thạch. Có rất nhiều trận pháp sư cảm thấy hứng thú với thiên tài địa bảo hơn, còn nhu cầu với nguyên thạch cũng không lớn.
“Tên kia còn trẻnhư vậy thì có thể giúp được cái gì?” Hạ Nhược Tuyết không để bụng nói.
Ô Phượng thầm nghĩ, có chí không tại năm cao a! Dù sao Diệp Thạch cũng là người từng phá qua trận pháp mà Bạch Nghị phá không được.
“Y còn trẻ, hiểu ít, Nhược Tuyết, có gì ngươi nhắc nhở y một chút.” Ô Phượng trưng ra khuôn mặt tươi cười nói.
Hạ Nhược Tuyết liếc mắt nhìn Diệp Thạch một cái, nói thầm: “Thứ bất nam bất nữ như thế, nhìn làkhó chịu.”
Lời Hạ Nhược Tuyết truyền vào trong tai Diệp Thạch, Diệp Thạch trừng mắt nghiến răng.
“Lão bà gả không ra.” Diệp Thạch căm giận nói thầm.
Hà Tĩnh Nguyệt: “…” Vẫn còn quá trẻ, quá thiếu kiên nhẫn.
Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết hung ác trừng Diệp Thạch, trong đôi mắt tràn đầy lửa giận: “Ngươi nói cái gì?!”
Hạ Nhược Tuyết đợi Bạch Thần Tinh nhiều năm như vậy nhưng Bạch Thần Tinh lại không có nói muốn kết hôn với nàng, đây chính là nghịch lân không thể chạm đến của Hạ Nhược Tuyết.
Diệp Thạch nghiến răng không nói.
“Thôi thôi Nhược Tuyết, cần gì phảitức giận vớicon nítchứ? Coi như là cho ta mặt mũi đi.” Ô Phượng mở miệng, giữ chặt Hạ Nhược Tuyết lại.
Hạ Nhược Tuyết cắn chặt răng, nhìn Ô Phượng nói: “Được rồi, nể mặt ngươi, ta khôngso đo với y.”
Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch không nói gì, âm thầm thở ra một hơi, Hạ Nhược Tuyết là võ tông nhị tinh, nếu như người này nổi giận, bọn họ không thể kháng cự nổi đâu!
Hạ Nhược Tuyết hừ lạnh một tiếng.
“A Phượng, đi thôi, không phải là ngươi đang vội sao?” Hạ Nhược Tuyết thản nhiên nói.
Ô Phượng gật đầu, thả ra một chiếc phi thuyền, tiếp đó nói với mọi người: “Mọi người lên đây đi.”
Hạ Nhược Tuyết trừng mắt với Diệp Thạch, dẫn đầu đi lên phi thuyền.
Diệp Thạch chắp tay sau lưng, đối với việc bị Hạ Nhược Tuyết nhìn chằm chằm cũng không để bụng, lững thững đi theo, nhiệm vụ giống như vầy không có thường xuyên, lợi nhuận của nhiệm vụ này rất lớn, chỉ cần có thể kiếm đủ nguyên thạch, bị người trừng cũng không sao.
Diệp Thạch vừa lên phi thuyền thì lập tức ngây ngẩn cả người, trên phi thuyền có hòn non bộ, có đình đài lầu các, quả thật không kịp nhìn.
Trên phi thuyền còn bố trí nơi luyện đan thất, luyện khí thất, trên đây thậm chí còn có một hồ linh tuyền.
Diệp Thạch chưa từng nhìn thấy phi thuyền như vậy, y nhìn loạn chung quanh, đôi mắt tràn đầy tò mò và sợ hãi than.
Hạ Nhược Tuyết thấy bộ dáng này của Diệp Thạch, đôi mắt hiện lên vẻ khinh thường nồng đậm, “Tên quê mùa không có kiến thức!”
Diệp Thạch trừng mắt nhìn Hạ Nhược Tuyết, nghiến răng nghiến lợi.
Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch như vậy thì cười cười, kéo Diệp Thạch lại nói: “Diệp Thạch, ngươi đừng để ý tới lời Hạ Nhược Tuyết nói, anh hùng không hỏi xuất xứ.”
Diệp Thạch: “Ta biết.”
“Ở nước ngoài không có phi thuyền như nàysao?” Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch đã tỉnh táo lại, cười hỏi.
“Phi thuyền ở nước ngoài không có cấp bậc cao như vầy, cũng không xa hoa như vầy.” Diệp Thạch nói.
Hà Tĩnh Nguyệt gật đầu: “Là như vậy à.”
Diệp Thạch nghe nói linh tuyền trên phi thuyền có thể tắm tùy ý, căn cứ theo nguyên tắc không uổng phí mà đi tắm linh tuyền, mà hành động của Diệp Thạch lại làm cho Hạ Nhược Tuyết xem thường một trận.
Ô Phượng lúng túng cười: “Đương nhiên là không phải, chỉ là nhiều thêm một người thìdễ nắm chắc hơn.”
Bây giờ Diệp Thạch rất được hoan nghênh, bởi vì thực lực Diệp Thạch hơi kém, mà những tu luyện giả mời trận pháp sư đều chỉ hy vọng trận pháp sư giúp mình phá trận pháp bên ngoài bí cảnh, còn chuyện sau đó, người bình thường đều không muốn trận pháp sư nhúng tay vào.
Nếu như trận pháp sư có thực lực quá cao thì sẽ dễ có khả năng dưới lợi ích kếch xù mà phản bội, nhưng Diệp Thạch có thực lực kém, trận pháp thuật lại cao, quả thật đấy đúng là trận pháp sư mà mọi người thích nhất, huống chi rất dễ mời Diệp Thạch, vì y thích nguyên thạch. Có rất nhiều trận pháp sư cảm thấy hứng thú với thiên tài địa bảo hơn, còn nhu cầu với nguyên thạch cũng không lớn.
“Tên kia còn trẻnhư vậy thì có thể giúp được cái gì?” Hạ Nhược Tuyết không để bụng nói.
Ô Phượng thầm nghĩ, có chí không tại năm cao a! Dù sao Diệp Thạch cũng là người từng phá qua trận pháp mà Bạch Nghị phá không được.
“Y còn trẻ, hiểu ít, Nhược Tuyết, có gì ngươi nhắc nhở y một chút.” Ô Phượng trưng ra khuôn mặt tươi cười nói.
Hạ Nhược Tuyết liếc mắt nhìn Diệp Thạch một cái, nói thầm: “Thứ bất nam bất nữ như thế, nhìn làkhó chịu.”
Lời Hạ Nhược Tuyết truyền vào trong tai Diệp Thạch, Diệp Thạch trừng mắt nghiến răng.
“Lão bà gả không ra.” Diệp Thạch căm giận nói thầm.
Hà Tĩnh Nguyệt: “…” Vẫn còn quá trẻ, quá thiếu kiên nhẫn.
Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết hung ác trừng Diệp Thạch, trong đôi mắt tràn đầy lửa giận: “Ngươi nói cái gì?!”
Hạ Nhược Tuyết đợi Bạch Thần Tinh nhiều năm như vậy nhưng Bạch Thần Tinh lại không có nói muốn kết hôn với nàng, đây chính là nghịch lân không thể chạm đến của Hạ Nhược Tuyết.
Diệp Thạch nghiến răng không nói.
“Thôi thôi Nhược Tuyết, cần gì phảitức giận vớicon nítchứ? Coi như là cho ta mặt mũi đi.” Ô Phượng mở miệng, giữ chặt Hạ Nhược Tuyết lại.
Hạ Nhược Tuyết cắn chặt răng, nhìn Ô Phượng nói: “Được rồi, nể mặt ngươi, ta khôngso đo với y.”
Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch không nói gì, âm thầm thở ra một hơi, Hạ Nhược Tuyết là võ tông nhị tinh, nếu như người này nổi giận, bọn họ không thể kháng cự nổi đâu!
Hạ Nhược Tuyết hừ lạnh một tiếng.
“A Phượng, đi thôi, không phải là ngươi đang vội sao?” Hạ Nhược Tuyết thản nhiên nói.
Ô Phượng gật đầu, thả ra một chiếc phi thuyền, tiếp đó nói với mọi người: “Mọi người lên đây đi.”
Hạ Nhược Tuyết trừng mắt với Diệp Thạch, dẫn đầu đi lên phi thuyền.
Diệp Thạch chắp tay sau lưng, đối với việc bị Hạ Nhược Tuyết nhìn chằm chằm cũng không để bụng, lững thững đi theo, nhiệm vụ giống như vầy không có thường xuyên, lợi nhuận của nhiệm vụ này rất lớn, chỉ cần có thể kiếm đủ nguyên thạch, bị người trừng cũng không sao.
Diệp Thạch vừa lên phi thuyền thì lập tức ngây ngẩn cả người, trên phi thuyền có hòn non bộ, có đình đài lầu các, quả thật không kịp nhìn.
Trên phi thuyền còn bố trí nơi luyện đan thất, luyện khí thất, trên đây thậm chí còn có một hồ linh tuyền.
Diệp Thạch chưa từng nhìn thấy phi thuyền như vậy, y nhìn loạn chung quanh, đôi mắt tràn đầy tò mò và sợ hãi than.
Hạ Nhược Tuyết thấy bộ dáng này của Diệp Thạch, đôi mắt hiện lên vẻ khinh thường nồng đậm, “Tên quê mùa không có kiến thức!”
Diệp Thạch trừng mắt nhìn Hạ Nhược Tuyết, nghiến răng nghiến lợi.
Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch như vậy thì cười cười, kéo Diệp Thạch lại nói: “Diệp Thạch, ngươi đừng để ý tới lời Hạ Nhược Tuyết nói, anh hùng không hỏi xuất xứ.”
Diệp Thạch: “Ta biết.”
“Ở nước ngoài không có phi thuyền như nàysao?” Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch đã tỉnh táo lại, cười hỏi.
“Phi thuyền ở nước ngoài không có cấp bậc cao như vầy, cũng không xa hoa như vầy.” Diệp Thạch nói.
Hà Tĩnh Nguyệt gật đầu: “Là như vậy à.”
Diệp Thạch nghe nói linh tuyền trên phi thuyền có thể tắm tùy ý, căn cứ theo nguyên tắc không uổng phí mà đi tắm linh tuyền, mà hành động của Diệp Thạch lại làm cho Hạ Nhược Tuyết xem thường một trận.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!