XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 235
Bạch Phàm | Chat Online | |
24/07/2019 11:30:14 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
93 lượt xem
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 236 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 237 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 234 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 233 (Truyện kiếm hiệp)
Với ánh mắt hiện giờ của Diệp Thạch, con dao găm này dùng vật liệu không tốt, cũng đúc quá thô ráp, một chưởng là nát.
Nhưng mà, bởi vì đây chính là món quà đầu tiên Mộ Thần đưa cho y, thế nên y vẫn luôn rất thận trọng trân quý.
Diệp Thạch nhìn con dao găm trên tay, một màn quá khứ chung với Mộ Thần hiện lên trong đầu, nước mắt không kiềm được rơi ra khỏi hốc mắt.
“Mộ Thần, ngươi đang ở đâu?Bọn họ đều khi dễ Thạch Đầu.Thạch Đầu rất nhớ ngươi.Chừng nào ngươi mới tới tìm Thạch Đầu đây?” Diệp Thạch lẩm bẩm, giọt lệ trong suốt rơi xuống trên thân dao găm.
Diệp Thạch gục đầu xuống, nỗi tưởng niệm trong lòng càng ngày càng tăng.
“Diệp Thạch.” Một trận tiếng đập cửa vang lên.
“Vào đi.” Diệp Thạch vội vàng lau khô nước mắt.
Hà Tĩnh Nguyệt đi vào mới phát hiện sắc mặt Diệp Thạch không đúng lắm, thế nhưng Hà Tĩnh Nguyệt cũng không có hỏi gì, “Diệp Thạch, ngươi cũng đã tới đây lâurồi, có cần đan dược gì không?ỞTrung Châu có rất nhiều luyện dược sư lợi hại, cũng có rất nhiều loại đan dược có thể trợ giúp tu luyện đó.”
Diệp Thạch lắc đầu, trên mặt hiện lên một nụ cười ngọt ngào: “Không cần, ta córồi.”
Hà Tĩnh Nguyệt ngạc nhiên: “Ngươi có?”
Diệp Thạch gật đầu nói: “Ừ. Mộ Thần đã sớm chuẩn bị tốt cho ta rồi.”
Diệp Thạch vung tay lên, hơn mười bình đan dược chợt xuất hiện ở trước mặt Hà Tĩnh Nguyệt.
Tài nguyên ở Trung Châu phong phú hơn nhiều ở nước ngoài, mà Hà Tĩnh Nguyệt là cháu gái của tháp chủ trận pháp tháp, thân phận quý trọng, thế nên tất nhiên là sẽ không mơ tưởng tới đan dược của y, bởi vậy lúc Diệp Thạch lấy đan dược ra cũng không có gì cố kỵ.
Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch lấy ra đan dược thì nhất thời kinh sợ, trong đám đan dược mà Diệp Thạch lấy ra có không ít chủng loại, tác dụng cũng khác nhau, đều là đan dược có ích cho võ hoàng, mà quan trọng nhất là, đám đan dược này vậy mà tất cả đều có phẩm chất cực phẩm!
Diệp Thạch thế mà có nhiều đan dược như vậy, khó trách thực lực của y lại tăng lên nhanh vậy.
Nếu ăn quá nhiều đan dược có phẩm chất kém thì sẽ hình thành đan độc trong cơ thể, còn đan dược cực phẩm thì sẽ không có loại băn khoăn này. Thế nhưng, đan dược cực phẩm chỉ có những luyện dược sư thực lực cực kỳ cường hãn mới có thể luyện chế ra.
“Những đan dược này là ngươi có được từ chỗ nào?” Hà Tĩnh Nguyệt nhăn mày hỏi, số đan dược này, quả thật ngay cả chính nàng cũng không thể không động tâm!
Đôi mắt Diệp Thạch vô cùng ôn nhu, “Mộ Thần đưa cho.”
Mộ Thần, lại là Mộ Thần. Chẳng lẽ thực sự có người như vậy, đó không phải là do Diệp Thạch tưởng tượng ra sao?
“Đan dược do Mộ Thần luyện chế ra đều là đan dược cực phẩm hả?” Hà Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi.
Diệp Thạch lắc đầu: “Đương nhiên không phải. Mộ Thần tuy rất lợi hại, nhưng mà đan dược hắn luyện ra cũng có trung phẩm, thượng phẩm, còn đan dược cực phẩm thì ít hơn. Nhưng Mộ Thần đối với ta rất tốt, trung phẩm và thượng phẩm đều bán đi, còn cực phẩm thì để cho ta.”
Hà Tĩnh Nguyệt cau mày, dựa theo lời Diệp Thạch nói thì Mộ Thần cũng bằng tuổi y, mà một luyện dược sư bằng tuổi Diệp Thạch lại có thể luyện chế ra nhiều loại đan dược lục cấp cực phẩm sao? Đáng tiếc… dù luyện đan thuật của Mộ Thần cao tới đâu, hắn cũng không có khả năng thông qua đan tháp truyền tống tới đây.
“Đan tháp vẫn chưa có người nào bị truyền tống qua sao? Luyện đan thuật của Mộ Thần rõ ràng tốt như vậy mà.” Diệp Thạch rối rắm nói.
Hà Tĩnh Nguyệt nhìn vẻ mặt Diệp Thạch tràn đầy chờ đợi, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác áy náy.
“Vẫn chưa có tin tức.” Giọng nói Hà Tĩnh Nguyệt khô khốc.
Diệp Thạch cúi đầu, trong mắt tràn đầy thất vọng.
… …
Bạch gia.
“Thần Tinh thiếu gia, Ô Phượng tiểu thư tới chơi.” Một người hầu đi tới báo cáo.
Bạch Thần Tinh nhướng mày, trong mắt xẹt qua một tia sáng, “Ô Phượng? Cũng đã lâu chưa gặp nàng ta rồi, để cho nàng ta vào đi.”
Ô Phượng đi vào, cười nhìn Bạch Thần Tinh: “Đã lâu không gặp.”
Bạch Thần Tinh cũng cười: “Đúng là đã lâu không gặp.Nghe nói ngươi lại khai quật một cái di tích, kiếm một số lớn hả?”
Ô Phượng thở dài, tràn đầy bất đắc dĩ nói: “Chỉ nhỏ thôi,nào có nhiều như vậy được.Vì cái di tích kia mà ta phải tổn thất tớimấy người đấy, tuy rằng bên ngoài di tích có bố trí trận pháp thượng cổ, nhưng đồ vật bên trong lại ít đến đáng thương, thiếu chút nữa là ta đã lỗ vốn rồi.”
“Nghe nói ngươi mờingười mới của trận pháp tháp ra tay? Sao ngươi không mời ngườiBạch gia?” Bạch Thần Tinh vuốt ve chén trà trên tay, thản nhiên hỏi.
Ô Phượng nhún vai nói: “Mời Diệp Thạch chỉ là nhân tiện mà thôi, không nghĩ tới ylại trở thành chủ lực.Trước đó ta cho rằng Nhược Tuyết có thể phá trận, nào biết nàng lại không biết phá trận pháp thượng cổ thất cấp.”
Bạch Thần Tinh lẳng lặng tựa vào trên ghế, nghe thấy tên Hạ Nhược Tuyết, sắc mặt cũng không có chút biến hóa.
Ô Phượng có chút oán trách liếc nhìn Bạch Thần Tinh, “Mời Diệp Thạch rất rẻ đó! Giá trị con người của trận pháp sư Bạch gia các ngươiquá cao! Số tiền ta kiếm được cũng không đủ trả thù lao cho bọn họ nữa.”
“Rất rẻ?Rẻ cỡ nào?” Bạch Thần Tinh hỏi.
“Hai triệu nguyên thạch trung phẩm.” Ô Phượng vươn ra hai ngón tay nói.
Bạch Thần Tinh gật đầu, khẽ cười: “Chỉ tốn hai triệu nguyên thạch trung phẩm đã phá được một trận pháp thượng cổ thất cấp, đúng là rất rẻ.Qua nhiều năm vậy rồi mà ngươi vẫn biết lừa con nít như ngày nào.”
Ô Phượng ngượng ngùng cười: “Ta có cho y thêm một triệu mà. Lại nói, Diệp Thạch kia đúng là không tồi, dù là Bạch Nghị của Bạch gia các ngươi thì chỉ sợ cũng phải kém hơn vài phần.”
Nhưng mà, bởi vì đây chính là món quà đầu tiên Mộ Thần đưa cho y, thế nên y vẫn luôn rất thận trọng trân quý.
Diệp Thạch nhìn con dao găm trên tay, một màn quá khứ chung với Mộ Thần hiện lên trong đầu, nước mắt không kiềm được rơi ra khỏi hốc mắt.
“Mộ Thần, ngươi đang ở đâu?Bọn họ đều khi dễ Thạch Đầu.Thạch Đầu rất nhớ ngươi.Chừng nào ngươi mới tới tìm Thạch Đầu đây?” Diệp Thạch lẩm bẩm, giọt lệ trong suốt rơi xuống trên thân dao găm.
Diệp Thạch gục đầu xuống, nỗi tưởng niệm trong lòng càng ngày càng tăng.
“Diệp Thạch.” Một trận tiếng đập cửa vang lên.
“Vào đi.” Diệp Thạch vội vàng lau khô nước mắt.
Hà Tĩnh Nguyệt đi vào mới phát hiện sắc mặt Diệp Thạch không đúng lắm, thế nhưng Hà Tĩnh Nguyệt cũng không có hỏi gì, “Diệp Thạch, ngươi cũng đã tới đây lâurồi, có cần đan dược gì không?ỞTrung Châu có rất nhiều luyện dược sư lợi hại, cũng có rất nhiều loại đan dược có thể trợ giúp tu luyện đó.”
Diệp Thạch lắc đầu, trên mặt hiện lên một nụ cười ngọt ngào: “Không cần, ta córồi.”
Hà Tĩnh Nguyệt ngạc nhiên: “Ngươi có?”
Diệp Thạch gật đầu nói: “Ừ. Mộ Thần đã sớm chuẩn bị tốt cho ta rồi.”
Diệp Thạch vung tay lên, hơn mười bình đan dược chợt xuất hiện ở trước mặt Hà Tĩnh Nguyệt.
Tài nguyên ở Trung Châu phong phú hơn nhiều ở nước ngoài, mà Hà Tĩnh Nguyệt là cháu gái của tháp chủ trận pháp tháp, thân phận quý trọng, thế nên tất nhiên là sẽ không mơ tưởng tới đan dược của y, bởi vậy lúc Diệp Thạch lấy đan dược ra cũng không có gì cố kỵ.
Hà Tĩnh Nguyệt thấy Diệp Thạch lấy ra đan dược thì nhất thời kinh sợ, trong đám đan dược mà Diệp Thạch lấy ra có không ít chủng loại, tác dụng cũng khác nhau, đều là đan dược có ích cho võ hoàng, mà quan trọng nhất là, đám đan dược này vậy mà tất cả đều có phẩm chất cực phẩm!
Diệp Thạch thế mà có nhiều đan dược như vậy, khó trách thực lực của y lại tăng lên nhanh vậy.
Nếu ăn quá nhiều đan dược có phẩm chất kém thì sẽ hình thành đan độc trong cơ thể, còn đan dược cực phẩm thì sẽ không có loại băn khoăn này. Thế nhưng, đan dược cực phẩm chỉ có những luyện dược sư thực lực cực kỳ cường hãn mới có thể luyện chế ra.
“Những đan dược này là ngươi có được từ chỗ nào?” Hà Tĩnh Nguyệt nhăn mày hỏi, số đan dược này, quả thật ngay cả chính nàng cũng không thể không động tâm!
Đôi mắt Diệp Thạch vô cùng ôn nhu, “Mộ Thần đưa cho.”
Mộ Thần, lại là Mộ Thần. Chẳng lẽ thực sự có người như vậy, đó không phải là do Diệp Thạch tưởng tượng ra sao?
“Đan dược do Mộ Thần luyện chế ra đều là đan dược cực phẩm hả?” Hà Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi.
Diệp Thạch lắc đầu: “Đương nhiên không phải. Mộ Thần tuy rất lợi hại, nhưng mà đan dược hắn luyện ra cũng có trung phẩm, thượng phẩm, còn đan dược cực phẩm thì ít hơn. Nhưng Mộ Thần đối với ta rất tốt, trung phẩm và thượng phẩm đều bán đi, còn cực phẩm thì để cho ta.”
Hà Tĩnh Nguyệt cau mày, dựa theo lời Diệp Thạch nói thì Mộ Thần cũng bằng tuổi y, mà một luyện dược sư bằng tuổi Diệp Thạch lại có thể luyện chế ra nhiều loại đan dược lục cấp cực phẩm sao? Đáng tiếc… dù luyện đan thuật của Mộ Thần cao tới đâu, hắn cũng không có khả năng thông qua đan tháp truyền tống tới đây.
“Đan tháp vẫn chưa có người nào bị truyền tống qua sao? Luyện đan thuật của Mộ Thần rõ ràng tốt như vậy mà.” Diệp Thạch rối rắm nói.
Hà Tĩnh Nguyệt nhìn vẻ mặt Diệp Thạch tràn đầy chờ đợi, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác áy náy.
“Vẫn chưa có tin tức.” Giọng nói Hà Tĩnh Nguyệt khô khốc.
Diệp Thạch cúi đầu, trong mắt tràn đầy thất vọng.
… …
Bạch gia.
“Thần Tinh thiếu gia, Ô Phượng tiểu thư tới chơi.” Một người hầu đi tới báo cáo.
Bạch Thần Tinh nhướng mày, trong mắt xẹt qua một tia sáng, “Ô Phượng? Cũng đã lâu chưa gặp nàng ta rồi, để cho nàng ta vào đi.”
Ô Phượng đi vào, cười nhìn Bạch Thần Tinh: “Đã lâu không gặp.”
Bạch Thần Tinh cũng cười: “Đúng là đã lâu không gặp.Nghe nói ngươi lại khai quật một cái di tích, kiếm một số lớn hả?”
Ô Phượng thở dài, tràn đầy bất đắc dĩ nói: “Chỉ nhỏ thôi,nào có nhiều như vậy được.Vì cái di tích kia mà ta phải tổn thất tớimấy người đấy, tuy rằng bên ngoài di tích có bố trí trận pháp thượng cổ, nhưng đồ vật bên trong lại ít đến đáng thương, thiếu chút nữa là ta đã lỗ vốn rồi.”
“Nghe nói ngươi mờingười mới của trận pháp tháp ra tay? Sao ngươi không mời ngườiBạch gia?” Bạch Thần Tinh vuốt ve chén trà trên tay, thản nhiên hỏi.
Ô Phượng nhún vai nói: “Mời Diệp Thạch chỉ là nhân tiện mà thôi, không nghĩ tới ylại trở thành chủ lực.Trước đó ta cho rằng Nhược Tuyết có thể phá trận, nào biết nàng lại không biết phá trận pháp thượng cổ thất cấp.”
Bạch Thần Tinh lẳng lặng tựa vào trên ghế, nghe thấy tên Hạ Nhược Tuyết, sắc mặt cũng không có chút biến hóa.
Ô Phượng có chút oán trách liếc nhìn Bạch Thần Tinh, “Mời Diệp Thạch rất rẻ đó! Giá trị con người của trận pháp sư Bạch gia các ngươiquá cao! Số tiền ta kiếm được cũng không đủ trả thù lao cho bọn họ nữa.”
“Rất rẻ?Rẻ cỡ nào?” Bạch Thần Tinh hỏi.
“Hai triệu nguyên thạch trung phẩm.” Ô Phượng vươn ra hai ngón tay nói.
Bạch Thần Tinh gật đầu, khẽ cười: “Chỉ tốn hai triệu nguyên thạch trung phẩm đã phá được một trận pháp thượng cổ thất cấp, đúng là rất rẻ.Qua nhiều năm vậy rồi mà ngươi vẫn biết lừa con nít như ngày nào.”
Ô Phượng ngượng ngùng cười: “Ta có cho y thêm một triệu mà. Lại nói, Diệp Thạch kia đúng là không tồi, dù là Bạch Nghị của Bạch gia các ngươi thì chỉ sợ cũng phải kém hơn vài phần.”
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!