LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Lữ Quán Giết Người - Chương 29

89 lượt xem
Hai tay đan vào nhau, dì Patience nói:

- Thôi! Tôi không ngu đâu. Tôi để ý lữ quán này lâu rồi. Lữ quán nàylàm cho dân quanh đây đến tận bờ bể đều khiếp đảm. Chớ giở trò đóngkịch với tôi.

Tên giúp việc nắm cương ngựa cho chủ nhân bước xuống. Ông Bassat nói:

- Nhân dịp này, ta cần xem xét khắp nhà. Bà đừng phản đối vô ích. Ta là quan tòa, có giấy khám nhà đây.

Ông vượt qua hai người, bước vào trong. Bà dì giơ tay ngăn, nhưng cháu bà khuyên:

- Dì nên để ông ấy khám. Ngăn lại chỉ tổ ông nổi giận lên.

- Chúa ơi! – Ông Bassat kêu to – Sao mà giống nhà mồ quá! Các người làmsao nên nỗi này? Xưa kia lữ quán xinh xắn bao nhiêu! Bàn ghế đâu?

Ông xông vào phòng khách và trỏ những vách ẩm ướt:

- Không bao lâu nữa mái nhà sẽ đổ ập xuống cho xem! Đời tôi, tôi chưatừng thấy sự bê bối đến mức này. Nào! bà đưa tôi lên lầu coi.Mặt tái xanh, dì Patience quay về phía cầu thang mắt tìm Mary để trấntĩnh. Mỗi góc nhà đều được ông Bassast ghé mắt nhìn, ông giở từng cáibao cũ, quan sát đống khoai tây. Miệng ông không ngớt quát tháo vì kinhtởm và giận dữ:

- Đây là lữ quán ư? Không có lấy một cái giường? Mọt ăn từ trên xuống dưới, bẩn thỉu hôi hám... Bà hóa câm rồi sao, bà Merlyn?

Dì Patience chỉ lắc đầu, ông Bassat quay sang cô gái:

- Vậy còn cô? Cô có gì nói không?

- Thưa, tôi mới đến đây, mẹ tôi mất nên tôi đến ở với dì tôi. Dì tôi không được mạnh trong mình, thần kinh yếu...

- Sống ở đây thì thần kinh yếu là phải. Nào, cô dẫn tôi đến căn phòng kín mịt dưới kia xem!

Dì Patience nhìn Mary trân trối. Mary gượng làm gan:

- Thưa, ông muốn nói căn phòng làm kho phải không ạ? Chú tôi đã khóa lại trước khi đi, và tôi không biết chìa khóa ông ấy để đâu hay mang theo.

- Vậy thì hỏi coi bà ấy có cất hay không?

Dì Patience lắc đầu lặng lẽ.

- Được! Không sao! Ta đập gãy cửa mà vào!Nói xong, ông ra sân gọi người giúp việc. Mary nắm tay dì thật chặt:

- Dì đừng run, người ta biết. Cứ phớt tỉnh. May ra...

Gã người làm cầm thanh sắt lăm lăm trong tay. Gã có vẻ hài lòng vì côngtác chủ giao phó. Mary hẳn sung sướng nếu không có dì bên cạnh. Lầnđầu, nàng được ghé mắt vào căn phòng bí mật. Nhưng nếu họ khám phá racái gì thì hai dì cháu sẽ liên lụy, làm sao chứng minh là mình vô tội?Ai tin được nàng, khi dì nàng mù quáng bênh vực kẻ bất lương? Nàng bốirối đứng nhìn thanh sắt đập đùng đùng vào then cửa, tiếng động vang lênchát chúa. Khá lâu cửa mới gãy nghe răng rắc và bật ra. Dì nàng kêulên trong lúc ông Bassat đẩy bà qua một bên, lấy lối đi vào. Richardsvuốt mồ hôi bò dài xuống mặt.

Căn phòng tràn bóng tối, mấy chồng bao sắp dọc theo cửa sổ đóng kín. Ông tòa hét:

- Đem cho ta mẩu nến coi! Y như đáy giếng...
 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư