Thứ nữ hữu độc - Chap 9

102 lượt xem
Trong phòng bếp, Lí Vị Ương đi qua đi lại, đã nấu xong sữa đậu nành, rót cháo nóng vào trong bát mỗi người, chuẩn bị ít dưa ngâm màu đen, cẩn thận gắp ra đĩa, sau đó đặt nồi cháo lên bàn. Nhìn thấy Mã thị vẻ mặt kinh ngạc đang đi vào, nàng nở nụ cười: “Liên Tử tỷ, cơm ta đã làm xong hết rồi.”

Khuê danh của Mã thị là Liên Tử, chỉ có điều Vị Ương chưa từng gọi tên nàng thân thiết như vậy, từ trước đến giờ luôn có bộ dáng rụt rè nhút nhát, như thể bất cứ lúc nào cũng phát khóc.

Lí Vị Ương sao không biết trong lòng đối phương đang nghĩ gì, cuộc sống trước lúc bảy tuổi đều được người khác chăm chút, đột nhiên bị vứt đến một hộ nông thôn tự sinh tự diệt, đương nhiên là không chịu nổi, nhất là nửa năm qua Lưu thị vì không thu được tiền mà càng khắc nghiệt độc ác, mình lại càng sợ hãi hơn lúc trước, như chim non sợ cành cong. 

Nhưng mà hiện giờ – trải qua sự vô tình vô nghĩa của Thác Bạt Chân, trải qua sự mài mòn của hai chân bị bẻ gãy cùng mười hai năm ở lãnh cung, Lưu thị hả? Chỉ là một chướng ngại nho nhỏ, không, ngay cả chướng ngại cũng không bằng, chỉ là một hòn đá nhỏ trên đường mà thôi, có gì mà phải sợ hãi chứ? Nghĩ đến đây, Lí Vị Ương cười nói: “Chu thẩm bọn họ sắp dậy rồi, Liên Tử tỷ nhanh chuẩn bị đi.”Nhà này tổng cộng có năm người, gia chủ Chu Thanh trước khi thu dưỡng mình là quản sự ngoại viện của Lí Đức gia, thường ngày không ở nhà, thê tử của hắn Lưu thị, sau đó là con trai trưởng Chu Giang cùng con dâu Mã thị, cuối cùng còn một con gái nhỏ Chu Lan Tú.

Mã thị càng hoang mang nhìn nàng, nàng lại mỉm cười, xoay người đi ra ngoài.

Trong viện tồi tàn của Chu gia, cửa lớn chậm rãi mở ra, một nữ hài ước chường mười hai mười ba tuổi bưng một bồn gỗ đi ra không nhanh không chậm. Trong bồn có đầy quần áo. Nữ hài mặc bộ váy áo màu xanh, bởi vì cứ bẩn lại giặt, giặt sạch lại làm bẩn mà dần biến thành màu đen, trên lưng còn có mảnh vá. Trên đầu búi hai búi tóc nhỏ, buộc lại bằng dây thừng.

Nàng ăn mặc rách nát như thế, nhưng bộ dạng thật thanh thoát, một khuôn mặt trái xoan thanh tú, làn da đặc biệt trắng, đôi mày ngài dài mảnh, rất tương xứng với đôi mắt phượng đen trắng rõ ràng, uyển chuyển linh động kia, hơn nữa còn có cái mũi khéo léo cùng miệng nho nhỏ, một đầu tóc đen nhánh soi rõ bóng người, làm một thân y phục rách nát cũng biến thành đáng yêu. So với đại đa số nữ hài tử trong thôn, thì tiểu cô nương này không thể nghi ngờ là đẹp hơn nhiều. Cho nên trên đường nàng đi ra, dẫn theo vô số ánh mắt người xung quanh.

Lí Vị Ương mặc quần áo vải thô, không hề trang điểm, sắc mặt vẫn bình tĩnh, dường như không nhìn thấy gì hết, nàng bưng bồn gỗ trong tay, đi từng bước ra bờ sông.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo