Này! Mình Là Gì Của Nhau? - Chap 2 (Cảnh cáo, có 1 chi tiết hơi 16+ nhưng không sao âu, ai lo thì thôi nhé)

139 lượt xem
#2

Máy bay đã cất cánh, cô đứng dưới nhìn lên. Đợi đến lúc máy bay như cái chấm nhỏ trên trời cao, cô mới chịu bỏ về.

Về đến nhà, cô Y Mạn một mạch bước thẳng lên phòng hắn, để lại phía sau những khuôn mặt trầm tư lo lắng. Cô mở cửa phòng hắn ra, bước vào rồi xoay người đóng lại. Nhắm mắt, buông lỏng cho cơ thể tự rơi trên giường của hắn.

Cô nằm đấy, thở dài.

1...

2...

3...

Cô mở mắt, cảm giác ướt ướt trên khuôn mặt. Vậy là rõ rồi, nước mắt bất giác rơi từ lúc nào không hay. "Dù gì cũng lỡ rồi, thôi thì khóc luôn vậy." - Y Mạn nghĩ thầm. Rồi nước mắt cư nhiên nghe theo lời lòng dạ của cô, cứ thế mà trào dâng, làm ướt thành một mảng trên giường.

[removed]

Mùa xuân đầu tiên trôi qua. Hắn lúc nào cũng gọi hỏi thăm cô, quan tâm cô thật chu đáo. Cô ban ngày hạnh phúc vì được hắn lo lắng, cứ như là được bay bổng trên 9 tầng mây vậy. Ban đêm lại ôm gối khóc thút thít như con nít vậy.

Nghe người ta nói, cái đấy gọi là "nhớ".

[removed]

Mùa xuân thứ 2 mới vừa mới trôi qua. Hắn vẫn quan tâm cô chu đáo lắm. Cô nói cô nhớ hắn, hắn nói hắn cũng nhớ cô

"Khi nào anh về." - Cô buồn bã hỏi.

"Tháng 6 tôi về." - Giọng nói ấm áp từ phía bên kia chiếc điện thoại nhẹ nhàng đáp lại.

"Nhanh nhé." - Y Mạn ngập tràn hạnh phúc trong lòng

[removed]

17 tháng 5

"Reng reng reng." - Điện thoại reo lên

"Alo chị à."

"Tiểu Mạn em đến gặp chị đi."

"Có chuyện gì ạ?!"

"Hôm nay chị có chút chuyện buồn, em đi chơi với chị đi."

"Vâng."

Nói xong, cô cúp máy, nhanh chóng thay đồ rồi đến bên Y Mạt.

[removed]

Trong quán rượu.

Y Mạt lén gọi cho người đàn ông lạ.

"Anh nhớ lời tôi nói rồi chứ, phòng 115. Nhớ chụp lại ảnh đấy."

"Rồi, cô cũng chuẩn bị tiền đi."

"Không cần nhắc."

"Tút! Tút!" - Đã ngắt máy.

...

"Em gái, em mệt rồi. Uống chút nước đi em." - Ả ta nhìn cô, giơ cốc nước tẩm độc trước mặt Mạn.

"Cảm ơn chị." - Cô cầm lấy, uống hết sạch.

...

"Chị Mạt, em thấy đau đầu quá."

"Sao vậy, em ổn đấy chứ."

"Em nóng.'' - Cô thở ra, hơi thở đều đều.

"Để chị dìu em nghỉ ngơi." - Ả ta nhếch miệng, cười đểu cô.

...

Tại phòng 115.

"Tiến hành đi."

"Hiểu, cô ra ngoài đi. Tôi cần ngắm cô bé chút."

"Nhớ chứ?!" - Ả ta đi nắm lấy cánh cửa, quay đầu lại hỏi.

"Chụp."

"Tốt." - Ả ta rời đi.

...

Trong cơn mê mờ mờ ảo ảo. Cô có cảm giác nhói lên ở dưới. Cơn đau cùng men say khiến cô thiếp đi.

Đêm đó, cô đã hiến dâng lần đầu của bản thân cho người đàn ông lạ mặt.
5
5 sao / 1 đánh giá
5 sao - 1 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 1 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k