LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

[Tình Cảm] Tổng Giám Đốc Lãnh Khốc Vô Tình - Chương 2

86 lượt xem
 

– Tôi đã nói rồi, nếu như cô chịu đến bệnh viện phá thai, thì bây giờ đã không phải khổ sở như vậy sao?

Hắn đứng từ trên cao nhìn cô như một bậc đế vương đang nhìn một kẻ tiểu nhân thân phận thấp hèn. Trong ánh mắt ấy chỉ thấy mỗi sự khinh bỉ. Cô bây giờ chỉ có thể diễn tả bằng hai từ “nhếch nhác”, “thảm hại”.

– Triết Liệt, anh đúng là đồ cầm thú!

Cô thều thào lên tiếng. Máu ở nơi bụng và vùng dưới càng chảy càng nhiều, tựa như số máu này có thể hoá thành một dòng sông.

Triết Liệt cúi xuống gần cô. Mùi máu tanh khiến hắn hơi nhíu mày. Dùng tay nâng cằm cô lên, đối diện với đôi mắt trong suốt của cô, lực đạo ở tay chậm rãi tăng mạnh.

– Đúng rồi! Tôi chính là cầm thú! Cầm thú của Tố Tâm cô!

Đến khi Tố Tâm ngất đi, hắn mới gọi xe cứu thương đưa cô đến bệnh viện.

Tại bệnh viện của Triết gia, một y bác sĩ mặc áo blu, sắc mặt nghiêm trọng đứng đối diện Triết Liệt.

– Triết tổng, tình hình của thiếu phu nhân rất nguy kịch, ngài có muốn cứu hay không?

Triết Liệt kẹp thuốc lá giữa hai ngón tay, làn khói mờ ảo bao phủ lấy khuôn mặt điển trai như được điêu khắc của hắn. Hắn cất giọng trầm thấp, không nhanh không chậm mở lời:

– Cứu thế nào? Tôi còn muốn cô ta chết đi cơ mà!

Bác sĩ nghe lời Triết Liệt nói liền cả kinh không thôi. Đây là lời mà một con người có thể nói được hay sao?


Dù sao Triết thiếu phu nhân cũng không bạc đãi ông, thế nên ông phải tìm cách cứu sống cô. Suy nghĩ một hồi, y bác sĩ kia lên tiếng.

– Triết tổng, ngài không thể giết thiếu phu nhân được! Không phải ngài kết hôn cùng thiếu phu nhân vì lợi ích của tập đoàn Triết thị sao? Nếu như thiếu phu nhân chết, Tố thị chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta!

Triết Liệt trầm ngâm, lời ông bác sĩ này nói không hề sai. Thế lực của Triết thị nếu so với Tố thị bây giờ vẫn còn kém xa. Hắn không thể để thù hận huỷ hoại đi cơ nghiệp của nhà họ Triết được.

– Vậy thì cứu đi!

Hai giờ sau, ca phẫu thuật kết thúc. Tố Tâm được đẩy đến phòng bệnh thuộc khu VIP trên tầng để nghỉ ngơi.

Bệnh viện của Triết thị quả nhiên sa hoa hào nhoáng, đẹp đến mức khiến người ta kinh hô. Riêng phòng bệnh VIP đã không khác gì một căn hộ chung cư thu nhỏ, đầy đủ tiện nghi.

Tố Tâm nằm trên giường bệnh. Gương mặt xinh đẹp giờ xanh xao đến doạ người. Bờ môi hồng hào trước giờ đã trắng bệch.

Tố Tâm rên nhẹ, hai mắt chậm rãi mở ra. Gương mặt như được điêu khắc của Triết Liệt liền đập ngay vào tầm mặt khiến cô sợ hãi đến mức cả người run lẩy bẩy.

– Tỉnh dậy rồi?

Chất giọng trầm thấp của Triết Liệt vang lên. Hắn chậm rãi đưa tay vuốt ve khuôn mặt xanh xao của cô.

– Ừ.

Tố Tâm trả lời, giọng nói khe khẽ:

– Thai cũng phá rồi. Bây giờ có thể ly hôn không?

Tố Tâm cố gắng ngồi dậy, nhưng với sức lực hiện tại cỉa cô lại hoàn toàn không đủ.
– Ly hôn ư? Tố Tâm cô đừng nằm mơ!

Triết Liệt hung hăng bóp mạnh cằm cô, cỗ đau đớn bất ngờ truyền đến khiến Tố Tâm nhíu mày thật chặt. Người đàn ông này đích thực muốn bóp nát cằm cô sao?

– Triết Liệt, tôi xin anh, làm ơn buông tha cho tôi, có được không?

Tố Tâm không hề kêu đau vẫn một lòng cầu xin hắn buông tha cho mình thế nhưng đổi lại cô chỉ nhận được ánh mắt khinh bỉ từ hắn.

Triết Liệt buông cô ra, hắn đứng dậy đi về phía cửa sổ.

– À này Tố Tâm, tí nữa có Vương tổng đến đây, cô nhớ phục vụ cho tốt!

Câu nói này không khác gì một quả bom giáng xuống đầu Tố Tâm. Cô trợn to mắt nhìn hắn. Hắn là đang muốn cô phục vụ người đàn ông khác ư? Thân thể của cô làm sao có thể chịu đựng? Vừa mới phẫu thuật xong tại sao hắn có thể làm như thế?

Dù hắn có hận cô đến thấu xương nhưng cô cũng là vợ hắn! Hắn lại dùng cách này để sỉ nhục cô! Haha, hay cho hai chữ “vợ chồng”.
– Anh nói lại lần nữa xem nào?

Tố Tâm đương nhiên không tin nổi, ánh mắt đầy bi thương như ẩn như hiện nhìn Triết Liệt.

– Vương tổng nói chỉ cần để cô hầu hạ ông ta một đêm sẽ lo giúp tôi về số vốn đầu tư. Tôi đâu có ngu mà không đồng ý!

– Triết Liệt, tôi vừa thực hiện phẫu thuật! – Tố Tâm phẫn nộ nói.

– Vừa hay ông ta lại hứng thú làm tình với phụ nữ đang nằm trên giường bệnh. Tố Tâm nếu cô làm không tốt, đừng trách tôi vô tình!

Nhìn bóng hình Triết Liệt dần dần biết mất sau cánh cửa, Tố Tâm tuyệt vọng nhắm mắt. Nước mắt từng giọt từng giọt trong suốt như viên pha lê đẹp tuyệt mĩ lăn đầy trên gương mặt cô.

Cô phải làm thế nào đây? Phải làm thế nào người đàn ông Triết Liệt này mới không hận cô nữa? Làm sao có thể tiêu tan mối thù trong lòng hắn đây.

Khóc mệt, Tố Tâm ngủ lúc nào không hay biết. Trên gương mặt trắng bệnh không chút huyết sắc còn lưu lại một vệt nước khiến người ta xót xa.

Ngủ được một lúc, Tố Tâm cảm nhận được có một bàn tay thô ráp đang làm càn trên cơ thể cô.

(Còn)

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư