Cầu Xin Em Quay Lại - Chương 17

120 lượt xem

Giảng Phong ngẩng đầu nhìn Tiểu Lôi, nhìn thấy vẻ mặt của cậu cứ bí bí ẩn ẩn nhưng không thể nào lý giải được liền lắc đầu. Hắn gấp tập tài liệu đang xem dở, rời khỏi bàn làm việc để nghênh đón vị khách quý.

Cửa phòng tổng tài mở ra, người phụ nữ dáng vẻ cao quý bước vào, cẩn thận bước từng bước đi đến trước mặt Giảng Phong. Tĩnh Nhiên từ từ tháo chiếc kính râm to bản, để lộ đôi mắt đen láy.

– Chào anh, đã lâu không gặp!

Giảng Phong một thân cứng đờ. Hắn đương nhiên không nghĩ tới một người rơi từ tầng thứ mười xuống mà vẫn còn có thể sống, đứng sờ sờ trước mặt hắn. Kể cả khi năm năm trước có luật sư đến làm thủ tục ly hôn hắn còn tưởng cô đang diễn kịch với hắn, nhưng không ngờ…

– Sao? Thấy tôi xuất hiện ở đây anh kinh ngạc lắm à?

Tĩnh Nhiên châm biếm nói. Cô xoay người liếc nhìn Tiểu Lôi ý bảo cậu ta ra ngoài. Tiểu Lôi cũng là một người thức thời đương nhiên sẽ không lựa chọn đứng ở đây trong hoàn cảnh này.

Chát… Âm thanh thâm thuý vang lên. Gương mặt Tĩnh Nhiên lệch hẳn sang một bên, trên làn da trắng như tuyết còn lưu lại một dấu tay đỏ chói. Tĩnh Nhiên vì cái tát của Giảng Phong mà khoé môi bật máu.

– Cô dám lừa tôi?

Giảng Phong tức giận hét lên. Giọng nói của hắn lạnh lẽo không còn một hơi ấm. Tính đưa tay đánh Tĩnh Nhiên thêm một bạt tai, cổ tay lại bị cô giữ chặt đến không động đậy nổi.

Lau vệt máu ở trên khoé môi, Tĩnh Nhiên cười lạnh. Trong đôi đồng tử của cô thù hận đã như ngọn núi lửa sắp bung trào, hoàn toàn không che giấu hận ý đối với Giảng Phong.

– Anh tưởng tôi của năm năm sau vẫn nhu nhược, vẫn để anh tuỳ ý đánh đập à?

Cổ tay Giảng Phong bị Tĩnh Nhiên giữ chặt đến đau đớn. Hắn nhíu mày muốn trốn thoát khỏi sự trói buộc của cô nhưng lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn.

Tĩnh Nhiên của hiện tại, Tĩnh Nhiên đang đứng trước mặt hắn, một Tĩnh Nhiên tràn ngập hận ý khiến hắn có chút hoảng sợ.

Không biết từ đâu, trong tay Tĩnh Nhiên đã cầm sẵn một con dao tuy nhỏ nhưng lại cực kỳ sắc bén.

– Nhớ hôm ấy không? Anh đã dùng mảnh gương vỡ rạch từng đường từng đường lên mặt tôi. Cái cảm giác đau đơn khi ấy, có lẽ anh nên trả rồi!

Dứt lời cô liền rạch một đường lên trán Giảng Phong, tuy vết thương không sâu lắm nhưng muốn xoá đi vết sẹo thì lại rất khó khăn.

Từng giọt máu chảy xuống gương mặt Giảng Phong, ánh mắt hắn thoáng chốc đã biến đổi…

Tĩnh Nhiên bây giờ không có mù, làm sao có thể không nhìn thấy hắn đang biến đổi thành ma cà rồng. Cười một tiếng lạnh đến thấu xương, cô nâng cằm hắn lên, lạnh nhạt nói.

– Giảng Phong có tôi ở đây anh sống cũng được mà chết cũng không xong…

Tĩnh Nhiên cầm chắc con dao trong tay lướt nhẹ trên gương mặt điển trai của Giảng Phong.

Không khí bỗng chốc đã thoang thoảng mùi tanh của máu. Cô cười nhạt, lấy ra một ống thuốc có chất lỏng màu xanh xanh tiêm vào cổ Giảng Phong.

Những gân xanh trên gương mặt hắn liền biến mất, tia mắt trong đôi đồng tử cũng không có thấy, móng tay đã trở lại như bình thường.

– Yên tâm, thuốc này chỉ để anh từ ma cà rồng trở về thực tại mà thôi!

– Tôi làm sao nỡ lòng để anh chết khi còn chưa hành hạ anh?

– Giảng Phong, năm năm nay anh hình như không động đến máu người thế nên sức mới yếu đến thế?

Nhìn bóng lưng nhỏ bé của Tĩnh Nhiên dần dần trở nên mở ảo cuối cùng là vĩnh viễn biến mất, Giảng Phong cuộn chặt tay.

Không hiểu sao khi bị cô bỡn cợt hắn lại không hề tức giận. Nhìn thấy cô xuất hiện ở đây hắn lại cảm thấy vui vẻ. Nhìn cô một thân toàn hận thù đứng trước mặt hắn trái tim hắn bất giác đập nhanh vài nhịp.

Giảng Phong, mày có phải điên rồi không?

Lau đi vết máu trên trán, Giảng Phong cười đến lạnh lẽo. Hắn nhìn đồng hồ, ước chừng năm phút đi đến trước gương, kết quả vết thương không những không tự lành mà còn sưng lên không ít.

– Tĩnh Nhiên, cô dám chơi tôi?

Giảng Phong hận không thể một đấm giết chết Tĩnh Nhiên. Chỉ một con dao tầm thường trong tay cô cuối cùng lại lưu lại một đường huỷ đi dung nhan của hắn.

– Tiểu Lôi, mau vào đây!

Dùng điện thoại nội bộ, Giảng Phong tức giận hét vào trong điện thoại khiến Tiểu Lôi ở đâu bên kia vừa định cầm cốc nước lên uống kết cục lại rơi vỡ mất.

– Tổng giám đốc, anh gọi tôi?

Giảng Phong vừa ngắt điện thoại, Tiểu Lôi liền có mặt trong phòng tổng tài. Hắn ngẩng đầu nhìn Tiểu Lôi, khuôn mặt điển trai hơn phân nửa bị máu nhuộm đỏ.

– Tổng… Tổng giám đốc… Mặt anh…

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k