LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Mùa Hạ Có Gió Đông Thổi Qua...

144 lượt xem
Mùa Hạ Có Gió Đông Thổi Qua,Đọc truyện Mùa Hạ Có Gió Đông Thổi Qua...,Truyện ngắn Mùa Hạ Có Gió Đông Thổi Qua...,Truyện ngắn,truyện ngắn hay,truyện ngắn đặc sắc,truyện ngắn ý nghĩa,tuyển tập truyện ngắn
Mùa Hạ ở Vô Tích thật đẹp ! Nắng Vô Tích ngòn ngọt lắc rắc rơi trên những chiếc lá vàng mà không hề úa. Thỉnh thoảng thư thái thả mình chạy theo cơn gió sang mùa lành lạnh.

Lúc ấy, tôi học lớp 4,vì mẹ đi làm về trễ nên lúc nào tôi cũng ở nhà ngoan ngoãn đợi mẹ về. Tôi thường may quần áo cho hai nàng búp bê xinh xắn của tôi. Một buổi sáng như bao ngày khác, khi đang mải mê may đồ cho búp bê thì ...

Ê, bạn gì ơi! Tôi giật mình ngó ra ngồi cửa sổ,một thằng nhóc tóc tai bù xù đang đứng bên cửa sổ,tay lăm lăm cầm thanh sắt và ngó tôi chằm chặp.Gì đấy?

Có nước không cho tớ xin miếng nước.

Cậu ở đâu đến đây ? Sao lại xin nước?

Tớ mới đi làm gỗ ở nhà cô Linh đầu ngõ, mà đang cúp điện nên không đun được nước.Tôi nhìn nó một hồi, chỉ trạc tuổi tôi, đã phải đi làm rồi sao? Đắn đo một lúc rồi tôi chạy vào bếp lấy 1 cốc nước mát ở trong tủ lạnh. Hồ hởi đón lấy cốc nước, thằng bé tu 1 hơi hết sạch.

Cảm ơn nhá! Nó để cốc ở thành cửa sổ rồi chạy đi .

Hôm sau, đang cặm cụi may vá cho em búp bê, thằng nhóc lại xuất hiện.Nó lại Ê 1 tiếng rõ to.

Tên tôi đâu phải là ê. Tôi nhăn nhó, hơi có chút bực bội.

Thế cậu tên gì?Nó hỏi.

Nhi!

Còn cậu tên gì?

Duy Đông! Tôi cười, hỏi. Đến tìm tớ làm gì thế?

Đông ngập ngừng, nó hỏi là búp bê của tôi có mắc không ? Nó có thể mua lại con búp bê này không? Tôi cho Đông luôn con búp bê. Thế là tôi đã chơi thân với Đông từ đó.

Nhưng có 1 ngày Đông không đến nữa. Tôi đã chờ mãi chờ mãi mà chẳng thấy nó đến nữa .Tôi luôn thắc mắc, nhớ mãi về ký ức mùa hạ năm ấy.

Chầm chậm mở mắt ra, tôi lau đi giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má. Tôi nghe tiếng mẹ gọi. Nhi ơi! Qua nhà người bạn cũ của mẹ chơi nhé !

Dạ Tôi dạ 1 tiếng, chạy đi tới phía mẹ .Thoáng chốc, đã tới nơi. Bước vào nhà, 1 cô bé ra mở cửa,tiếp theo là một người bác.Chắc là mẹ cô bé rồi ! Tôi thầm nghĩ.Vừa bước vào nhà, đập vào mắt tôi chính là 1 cái tủ trang trí trong đó có một con búp bê, con búp bê của tôi năm nào.

Bác có một người con trai nữa phải không ạ!Tôi hỏi mà không kịp thở.

Ừ! Nó đi mua đồ rồi . Ơ mà sao cháu biết?

Tôi bối rối , không biết trả lời sao.Đúng lúc này, cửa bật mở.

Đông về rồi đấy hả con?

Tôi ngỡ ngàng quay lại, tim bỗng đập thình thịch . Là Đông, thằng bé tóc bù xù đứng cạnh cửa sổ năm nào.Mắt ầng ậng nước, tôi nhìn nó và cười mãi không thôi : Đông à, là tớ đây ! Cô bé đưa ly nước cho cậu này.

Tôi nghĩ : Vì rằng mùa hạ năm ấy có cơn gió Đông tình cờ thổi qua cửa sổ. Mùa hè năm ấy tôi đã lạc mất một người vì cánh cửa kia đã đóng kín, mùa hè năm nay tôi đã tìm thấy một người vì cánh cửa kia đã mở rộng ra chào đón tôi.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư