Những năm 17 tuổi ấy, bạn đã biết rung động lần đầu tiên. Biết thế nào là tương tư, là cảm nắng một người, là mưa nắng thất thường. Đối với bạn, chàng trai ấy là một người hoàn hảo, là hình mẫu của nhiều cô gái với khuôn mặt ưa nhìn và nụ cười tỏa nắng. Quan trọng hơn, anh ấy ga lăng hơn tất cả những người mà bạn từng gặp, khiến trái tim bạn mỗi khi gặp họ bỗng chậm một nhịp. Và rồi bạn và người ấy cũng trở thành bạn của nhau .Mỗi ngày chỉ cần được trò chuyện với họ, nhận được một tin nhắn từ họ, cũng khiến bạn nhảy rơn lên vì sung sướng. Nhưng rồi một ngày, bạn phát hiện ra rằng, đối với những cô gái khác, anh ấy cũng dịu dàng như thế. Năm tháng gần gũi bên nhau, nhưng các bạn vẫn không có gì hơn một mối quan hệ bạn bè trên mức thân, nhưng lại không phải là người yêu.Đã có lần người ấy kể với bạn về mối tình đơn phương của anh với một cô gái khác lớp, mà người ấy không hề biết rằng, có một người cũng đang yêu đơn phương anh như thế. Có ai đó đã nói rằng, cách đơn giản nhất để kết thúc một mối tình đơn phương là tỏ tình. Nếu người ấy đồng ý, bạn không còn phải thầm thương trộm nhớ nữa, còn nếu từ chối, thì bạn nên tự tìm cách gói ghém tình cảm của mình lại cất vào một góc khó tìm nhất trong trái tim.Ai cũng có câu chuyện tuổi trẻ của riêng mình.Trong mỗi câu chuyện ấy, đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc. Bởi tình yêu thời điểm này nồng nhiệt, vội vã mà cũng dễ tan, dễ chia xa. Ai cũng sẽ trải qua tình yêu trong sáng, chân thành và mộng mơ nhất của tuổi trẻ. Nhưng ít ai có thể níu giữ, và sống với chúng đến cả cuộc đời.Đa phần ở lưng chừng thanh xuân, chúng đã vụt mất nhanh như chưa từng tồn tại, nhưng mối tình ấy lại thấm mãi trong trái tim mỗi người. Bởi khi ấy trái tim chân thành như nếm vị mận đầu mùa, ban đầu chua chát, nhưng sau lại càng muốn đắm chìm vào cảm giác ấy. Bất cứ ai cũng sẽ bước qua chúng, người níu giữ lại được, người lại để vụt mất.Tuổi trẻ bồng bột, hiếu thắng nên không nắm giữ được, để rồi vội vàng chia tay đối phương khiến ta mãi nuối tiếc về sau. Nhưng vốn duyên giữa chúng ta chỉ có thể thôi. Nếu đã hết thì đành buông tay, và chúc phúc nhau thành công trên đường đời.Người đàn ông năm 17 tuổi của bạn, chẳng thể cùng bạn thực hiện ước mơ ngôi nhà và những đứa trẻ. Nhưng với bạn, đó vẫn luôn là một thứ tình cảm gì đó thật đặc biệt. Có lẽ bởi bạn nhận ra rằng, nhờ có họ, bạn đã có những năm tháng thanh xuân, tuổi trẻ đầy ý nghĩa ấy. Cuộc đời mỗi người là một câu chuyện, những chuyến xe hoàn toàn khác nhau. Nhưng hầu như với ai, thanh xuân của họ đều có hình bóng của một người mình từng thương.Người mà bạn không thể yêu, lại càng không thể nào quên. Thanh xuân rất muốn hỏi một câu tại sao lại là người ấy? Tại sao phải để tôi gặp được người cả đời tôi yêu nhất vào những năm tháng định sẵn sẽ bỏ lỡ kia?Có một chân lý như thế này: chàng trai 17 tuổi năm đó đi cùng bạn không thể đi cùng bạn mãi được. Người bạn yêu năm 17 tuổi có thể là người bạn yêu nhất cuộc đời, nhưng người ở đến năm 70 tuổi vẫn ở cùng bạn hoàn toàn có thể là một người khác.Giữa quãng đường lưng chừng tuổi trẻ ấy, tớ có thể trở thành người cậu thích nhưng không thể là người của nhau, ai cũng đã đều bỏ lỡ một ai đó. Bởi vì vào những năm tháng ngốc nghếch trẻ dại ấy, chúng ta còn chưa biết cách yêu một người, chưa học được cách trân trọng. Lời hứa hẹn của tuổi 17 chẳng hề nông cạn, chỉ là chúng mình không đủ sức thực hiện. Người ta vẫn nói, tình yêu thanh xuân là chàng trai năm 17 tuổi có lẽ chính là những người khiến bạn cả đời không thể quên được, dù muốn dù không vẫn mặc nhiên lưu lại trong kí ức.