Tình yêu 8 năm và mất nhau mãi mãi
phương trang | Chat Online | |
20/12/2021 05:50:46 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
166 lượt xem
- * Cô gái bên ta năm 17 tuổi (Truyện ngôn tình)
- * Các cô, làm ơn hãy quên chàng trai ở bên mình lúc 17 tuổi đi! (Truyện ngôn tình)
- * Mối tình năm 17 tuổi là mối tình của thanh xuân (Truyện ngôn tình)
- * Tuổi 17 năm ấy nợ chúng ta một mối tình như vậy! (Truyện ngôn tình)
Tình yêu vốn vẫn là đề tài muôn thuở với hàng ngàn câu chuyện kể từ nhiều góc nhìn khác nhau. Có lúc ngọt ngào, có lúc đắng cay và nhiều khi lại là cảm giác đau đớn đến nghẹn lòng. Và trên trái đất rộng lớn này, có mấy ai được may mắn gặp một người, chỉ một người duy nhất để rồi yêu và nắm tay nhau về chung một nhà?Người ta nói, tình yêu đầu rất đẹp nhưng “cô gái bên bạn năm 17 tuổi sẽ chẳng thể theo bạn đi đến cuối cuộc đời”. Điều này là thật hay sao? Tôi chẳng tin đâu… dù đã từng nghe kể rất nhiều… cho đến khi tôi đọc được những dòng nhật ký này. Đó là lời tâm sự của một chàng trai dành cho người yêu mình - cô gái đã vĩnh viễn ra đi, bỏ lại anh với ký ức về thời thanh xuân không thể nào quên.
Hôm nay anh về gặp lại em…
Đây là một câu chuyện dài, nó giống như một cuốn tiểu thuyết mà bắt người ta phải lật từng trang, từng trang một. Đừng chỉ lướt qua mà hãy chậm dãi, đọc từng câu từng chữ để cảm nhận được rằng, tình yêu có sức mạnh ghê gớm lắm, nó mang đến động lực và niềm tin nhưng cũng có thể biến con người ta thành cái xác không hồn.Chàng trai bắt đầu nhớ lại khoảng thời gian ngọt ngào xen lẫn khổ đau và chông gai khi tình yêu mới chớm nở ở tuổi 18. Anh nhớ tất cả từ ghế đá trước sân nhà, con đường đã đi qua, cho tới những quán ăn hai đứa thường đến, chiếc xe đạp từng chở cô, hay cả gốc cây, quán cà phê cả hai hẹn hò đều in đậm trong tâm trí anh.
Thế nhưng… “tất cả mọi thứ vẫn ở đó, chỉ có anh thay đổi là già nua theo năm tháng, còn em vẫn ở lại đó, ở lại độ tuổi thanh xuân… mãi mãi…”Yêu nhau chẳng được bao lâu thì cả hai đã phải xa nhau, một người du học ở Mỹ, còn một người lên đường đến Singapore. Đó là khoảng thời gian thử thách cho một tình yêu thuở đôi mươi khi nhớ nhung chỉ biết khóc nức nở qua màn hình điện thoại.Thế rồi sóng gió ập đến, gia đình chàng trai phá sản. Mọi thứ gần như sụp đổ, nhưng may mắn thay trong những tháng ngày khó khăn ấy, cô gái bé nhỏ luôn bên cạnh anh, cùng anh vượt qua tất cả, cho anh thêm niềm tin và cuộc đời“Rồi cũng đến ngày anh hoàn thành sứ mệnh của mình, anh trở về Việt Nam, em và mẹ ra sân bay đón anh. Cái khoảnh khắc mẹ anh cười tỏa nắng khi thấy anh kéo va li từ cửa đi ra, còn em chạy một mạch lao vào ôm chầm lấy anh làm rớt cả kính cận của em xuống sàn. Em mừng rỡ khi gặp anh, anh không có lời nào diễn tả về cảm xúc lúc đó nữa, anh hạnh phúc vô cùng. Hạnh phúc lắm em ạ!Cái ngày mẹ anh và anh sắp xếp lên nhà em để nói chuyện tương lai hai đứa mình… cảm xúc của anh và em như vỡ òa vì chờ đợi bao nhiêu năm trời chỉ để được nắm tay nhau đi vào thánh đường…Vậy mà, bố em không đồng ý cho chúng mình kết hôn…”.Chàng trai đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng thuyết phục bố mẹ để được cưới người mình yêu một cách đàng hoàng. Thế nhưng…Vào một buổi sáng mùa thu Đà Lạt, anh bất ngờ nhận được tin dữ, em gặp tai nạn… và… vĩnh viễn ra đi, bỏ lại anh với tất cả những ký ức đẹp về một thời thanh xuân có em, về những lời hẹn ước cho một tương lai hạnh phúc.“Cuộc đời anh, quá nhiều đau thương em ạ… anh đau khổ và tuyệt vọng lắm… Anh đau lắm…Nguyên đêm nằm đó anh không ngủ được, người nhà tìm ra anh và đưa anh về trong tình trạng gần như là kiệt sức, anh vẫn không dám qua nhà nhìn mặt em. Hạ huyệt em xong là mọi thứ đã đưa vào cát bụi, hết rồi, hết thật rồi… Em ra đi, anh cũng chết rồi, anh không còn là anh nữa, anh của ngày đó cũng đã chết theo em xuống cái nấm mồ đó rồi em ạ.Anh sau đó, không còn là anh nữa…Anh sau đó, không còn là anh nữa…Anh sau đó…”Đau khổ nhiều rồi, phá phách cũng đủ rồi, chàng trai quyết định ra đi, bỏ lại tất cả sau lưng để làm lại cuộc đời. “Rất nhiều nước mắt đã rơi, rất nhiều đau thương đã tới, mất mát quá nhiều. Mọi thứ thật tồi tệ… Thanh xuân chúng mình, khép lại ở đây!”.Và hôm nay, 3 năm sau ngày ấy, chàng trai trở lại nơi cô gái của anh đang yên giấc. Mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn, tất cả lý ức ùa về như mới chỉ hôm qua, ngày mà “anh và em cùng nhau cắp sách tới trường…” Thanh xuân ấy vẫn mãi là của anh và em…Nước mắt bạn đã rơi rồi phải không? Chắc hẳn những dòng chữ này đã được viết từ đôi bàn tay run rẩy của một chàng trai mà cả thanh xuân đã bị chôn vùi nơi nấm mồ ấy. Khoảnh khắc cô gái ra đi anh sụp đổ hoàn toàn, không một lời trăn trối, không một cái nắm tay, không một ánh nhìn,… không gì cả…Giống như một cuốn nhật ký thấm đẫm nước mắt về mối tình đầu thơ ngây, ngọt ngào nhưng cũng đầy chông gai, câu chuyện thực sự khiến mọi người không đủ “bình tĩnh” để lướt qua. Bất cứ ai đã nhấn vào nút “xem thêm” đều phải kéo tới những dòng cuối cùng, nơi mà “rất nhiều nước mắt đã rơi, rất nhiều đau thương đã tới, mất mát quá nhiều. Mọi thứ thật tồi tệ… Thanh xuân chúng mình, khép lại ở đây!”…
Hôm nay anh về gặp lại em…
Đây là một câu chuyện dài, nó giống như một cuốn tiểu thuyết mà bắt người ta phải lật từng trang, từng trang một. Đừng chỉ lướt qua mà hãy chậm dãi, đọc từng câu từng chữ để cảm nhận được rằng, tình yêu có sức mạnh ghê gớm lắm, nó mang đến động lực và niềm tin nhưng cũng có thể biến con người ta thành cái xác không hồn.Chàng trai bắt đầu nhớ lại khoảng thời gian ngọt ngào xen lẫn khổ đau và chông gai khi tình yêu mới chớm nở ở tuổi 18. Anh nhớ tất cả từ ghế đá trước sân nhà, con đường đã đi qua, cho tới những quán ăn hai đứa thường đến, chiếc xe đạp từng chở cô, hay cả gốc cây, quán cà phê cả hai hẹn hò đều in đậm trong tâm trí anh.
Thế nhưng… “tất cả mọi thứ vẫn ở đó, chỉ có anh thay đổi là già nua theo năm tháng, còn em vẫn ở lại đó, ở lại độ tuổi thanh xuân… mãi mãi…”Yêu nhau chẳng được bao lâu thì cả hai đã phải xa nhau, một người du học ở Mỹ, còn một người lên đường đến Singapore. Đó là khoảng thời gian thử thách cho một tình yêu thuở đôi mươi khi nhớ nhung chỉ biết khóc nức nở qua màn hình điện thoại.Thế rồi sóng gió ập đến, gia đình chàng trai phá sản. Mọi thứ gần như sụp đổ, nhưng may mắn thay trong những tháng ngày khó khăn ấy, cô gái bé nhỏ luôn bên cạnh anh, cùng anh vượt qua tất cả, cho anh thêm niềm tin và cuộc đời“Rồi cũng đến ngày anh hoàn thành sứ mệnh của mình, anh trở về Việt Nam, em và mẹ ra sân bay đón anh. Cái khoảnh khắc mẹ anh cười tỏa nắng khi thấy anh kéo va li từ cửa đi ra, còn em chạy một mạch lao vào ôm chầm lấy anh làm rớt cả kính cận của em xuống sàn. Em mừng rỡ khi gặp anh, anh không có lời nào diễn tả về cảm xúc lúc đó nữa, anh hạnh phúc vô cùng. Hạnh phúc lắm em ạ!Cái ngày mẹ anh và anh sắp xếp lên nhà em để nói chuyện tương lai hai đứa mình… cảm xúc của anh và em như vỡ òa vì chờ đợi bao nhiêu năm trời chỉ để được nắm tay nhau đi vào thánh đường…Vậy mà, bố em không đồng ý cho chúng mình kết hôn…”.Chàng trai đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng thuyết phục bố mẹ để được cưới người mình yêu một cách đàng hoàng. Thế nhưng…Vào một buổi sáng mùa thu Đà Lạt, anh bất ngờ nhận được tin dữ, em gặp tai nạn… và… vĩnh viễn ra đi, bỏ lại anh với tất cả những ký ức đẹp về một thời thanh xuân có em, về những lời hẹn ước cho một tương lai hạnh phúc.“Cuộc đời anh, quá nhiều đau thương em ạ… anh đau khổ và tuyệt vọng lắm… Anh đau lắm…Nguyên đêm nằm đó anh không ngủ được, người nhà tìm ra anh và đưa anh về trong tình trạng gần như là kiệt sức, anh vẫn không dám qua nhà nhìn mặt em. Hạ huyệt em xong là mọi thứ đã đưa vào cát bụi, hết rồi, hết thật rồi… Em ra đi, anh cũng chết rồi, anh không còn là anh nữa, anh của ngày đó cũng đã chết theo em xuống cái nấm mồ đó rồi em ạ.Anh sau đó, không còn là anh nữa…Anh sau đó, không còn là anh nữa…Anh sau đó…”Đau khổ nhiều rồi, phá phách cũng đủ rồi, chàng trai quyết định ra đi, bỏ lại tất cả sau lưng để làm lại cuộc đời. “Rất nhiều nước mắt đã rơi, rất nhiều đau thương đã tới, mất mát quá nhiều. Mọi thứ thật tồi tệ… Thanh xuân chúng mình, khép lại ở đây!”.Và hôm nay, 3 năm sau ngày ấy, chàng trai trở lại nơi cô gái của anh đang yên giấc. Mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn, tất cả lý ức ùa về như mới chỉ hôm qua, ngày mà “anh và em cùng nhau cắp sách tới trường…” Thanh xuân ấy vẫn mãi là của anh và em…Nước mắt bạn đã rơi rồi phải không? Chắc hẳn những dòng chữ này đã được viết từ đôi bàn tay run rẩy của một chàng trai mà cả thanh xuân đã bị chôn vùi nơi nấm mồ ấy. Khoảnh khắc cô gái ra đi anh sụp đổ hoàn toàn, không một lời trăn trối, không một cái nắm tay, không một ánh nhìn,… không gì cả…Giống như một cuốn nhật ký thấm đẫm nước mắt về mối tình đầu thơ ngây, ngọt ngào nhưng cũng đầy chông gai, câu chuyện thực sự khiến mọi người không đủ “bình tĩnh” để lướt qua. Bất cứ ai đã nhấn vào nút “xem thêm” đều phải kéo tới những dòng cuối cùng, nơi mà “rất nhiều nước mắt đã rơi, rất nhiều đau thương đã tới, mất mát quá nhiều. Mọi thứ thật tồi tệ… Thanh xuân chúng mình, khép lại ở đây!”…
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!