Cô gái bên ta năm 17 tuổi

190 lượt xem
Đôi lần ta tự hỏi bản thân ta từ trong sâu thẳm đã quên một bàn tay đã từng nắm tay năm 17 tuổi chưa? Nó như một cơn mưa kéo dài lê thê đến tận những đoạn cuối của một thời son trẻ rồi tự gieo vào lòng sự yếu đuối sau một nụ cười nhàn nhạt cho trôi qua mau hình bóng đang bám víu con tim ngần ấy năm trời.

Điều gì khiến bạn và cô gái năm 17 tuổi của bạn buông tay? Cũng chẳng nhớ ngày tháng ấy nhưng chỉ nhớ rằng cuối hạ ấy là tình yêu bấy lâu mà ta có được. Đến bây giờ lòng chỉ tồn tại hình ảnh của một người con gái. Lúc ấy ta can đảm níu tay cô lại và nói rằng “Tớ yêu cậu nhiều”. Môi cứ níu môi lại chỉ có thể buông ra được câu “Tạm biệt cậu cô gái của tôi”. Mọi thứ xung quanh như đóng sập lại, bầu trời ấy trở nếu u ám, đôi chân muốn chạy thật nhanh về phía cô vì một điều gì đó chẳng hình dung. Nhưng không, ta cứ chạy ngược hướng cứ chạy mãi từ con đường này đến con đường khác nước mắt theo gió ngược hướng tưới mát những kỉ niệm còn sót lại.

Từ bao giờ mà cô lại nhìn ta không còn là cảm giác hạnh phúc. Mà là những lần né tránh ánh mắt của ta như sợ rằng phải đối diện điều gì đó xa lạ. Cô đã thôi tựa vào lưng ta khi đèo nhau trên những con dốc chênh vênh. Dù là điều gì đi chăng nữa nhưng ta chỉ có thể chấp nhận vì ta thật sự yêu cô dù tuổi trẻ trước mắt là những chọn lựa. Nhưng đến giờ phút ấy ta muốn đóng băng tình yêu năm 17 tuổi ấy đến hết những tháng ngày son trẻ.

Cuối hạ năm 17, ta biết cô gái mà ta yêu cần những điều tốt hơn mà những điều hiện tại ta chưa thể cho cô. Và ta thừa nhận rằng ta không thể giữ cô lại nữa dù trong tim cố kìm nén để khi xa nhau sẽ bớt chơi vơi. Phải cố gồng lên rằng mình mạnh mẽ nhưng không thể và đành phải chấp nhận rằng cô gái ta yêu năm ấy đã là quá khứ. Ta không thể nhìn theo cô nữa, không còn chung đường dù là song song cho đến một ngày ta và cô đã qua những thương tổn. Khoảnh khắc ta bước ra khỏi bầu trời không có cô là ta bằng lòng với việc cô sẽ mãi chỉ là một áng mây đâu đó trên vòm trời mà theo mãi đến cuối cuộc đời cũng không thể nào bắt được.

Cho đến hôm nay ta lại nhìn thấy cô vô tình trên phố và tôi đã biết rằng bầu trời năm 17 tuổi đã quay lại. Cảm giác xót xa đã vơi từ lâu chỉ tồn tại một nụ cười nhẹ bẫng ngang qua. Đôi môi cứ ngập ngừng để nói lên lời xin chào nhưng lại không thể vì điều gì đó chẳng hình dung. Có thể là vì sợ cái im lặng sợ sự lẩn tránh mà cô đã từng.

Gió cuối hạ hiu hắt, không mạnh mẽ như mùa hạ năm ấy, vậy nên dặn lòng không được khóc vì không thể yếu đuối trước mặt cô vì điều gì nữa. Phải làm cô yên lòng rằng chàng trai tình đầu của cô đã trưởng thành không còn là kẽ ngốc cứ theo cô rong ruổi mỗi khi tan lớp.

Cô nhìn rồi vẫy tay chào: “Tớ trở về rồi đây” ta lại lặng người nhìn cô đến lạ cứ đứng đó không bước lại chẳng ngoảnh đầu đi như lúc trước. Ta nhìn cô sau bao tháng ngày xa vắng sau những ngày tháng son trẻ giờ ta lại được gặp. Có ai đó đã từng hỏi tôi cô gái năm 17 tuổi của bạn sao rồi. Tôi chỉ im lặng, nhưng hôm nay tôi sẽ nói với bạn rằng ngay bây giờ cô gái ấy đã quay về vẫn an nhiên như cuối hạ năm ấy.

Cái ôm đầu tiên sau những lần hạ sang làm ta bật khóc nước mắt lăn dài trên má khi được ôm cô vào lòng. Ta chẳng bận tâm cô rời xa vì điều gì bởi vì sẽ có người xa ta vì đơn giản đoạn đường đó họ cần làm điều họ cần. Và giờ đây ta đi một đoạn mới trong cuộc đời. Và họ trở về và cùng đi trọn vẹn hết những ngày tháng còn lại trong cuộc đời.

Năm tháng tuổi trẻ sắp dần qua, cũng là lúc ta và cô gái ta yêu năm 17 tuổi đã về bên nhau sau tháng năm vô nghĩa. Trên giáo đường ta mãn nguyện khi được nắm tay cô được nhìn cô trong bộ váy cưới màu trắng lòng ta hứa rằng sẽ giữ cô bằng được sẽ ôm cô vào lòng suốt những tháng này còn lại.
5
10 sao / 2 đánh giá
5 sao - 2 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×