Sự ấm ấp từ nỗi ám ảnh

222 lượt xem
Tuy không phải là dreamer nhưng thi thoảng tôi luôn mơ thấy Dreamcore. Thay vì là đồ họa cổ điển ám ảnh nhiều người thì thứ tôi mơ là không gian vô cực. Tôi không sợ độ cao nhưng mỗi khi bước vào đó tôi lại cảm thấy sợ. Bạn đã bao giờ tưởng tượng bạn đang ở không gian mây bồng bềnh mà ngay dưới lớp mây mù đó là đại dương xanh thẳm. Không gian có cầu thang xoắn ốc dài đi hết tầng cũng không đến đích. Dài tưởng chừng như có thể rơi xuống lớp mây đó. Những tấm lụa mờ che đi khoảng trời xanh ngắt. Đã có lần tôi làm liều, tự ngã xuống. Cảm giác bay bổng tự do rồi đặt mình vào đại dương sâu thẳm. Sâu đến nỗi dường như không còn lối ra. Khi đã ra được rồi tôi gặp mình đã nằm trên bãi cỏ dài xanh mướt. Tôi thử cố gắng chạy thật nhanh cho đến khi lạc vào " Sứ xở thần tiên". Những con thỏ biết cười nói. Những lá trà tự bay vào ấm và rót bởi chàng hoàng tử nào đó mà tôi chưa kịp nhìn mặt. Nhưng tôi đoán nụ cười đó gấp nhiều lần mặt trời. Một khu rừng tím phấn với những trái ngọt và ngôi sao sáng. Vài làn sương nhẹ nhàng cuốn tôi vào không gian ấm áp. Ánh sáng chói qua  cửa sổ giếng trời. Nắng sưởi ấm tôi, lan truyền vào từng nhịp đập của trái tim. Bất chợt, giọng nói trầm ấm nào đó truyền qua tai tôi. Như bao lời muộn phiền tôi đã nghe như tan biến. Khi tôi mở chiếc cửa sổ bên cạnh ra, thứ tôi nhìn lại là một thành phố đầy hoa và gió. Mang phong cách châu Âu cổ điển nhưng lại xanh ngắt màu trời như thành phố biển của Hy Lạp. Tôi cố gắng vươn ra thì lại rơi xuống một căn phòng. Xung quanh có rất ánh mắt nhìn tôi chăm chú. Tôi thử cố gắng thoát ra nhưng tất cả giữ tôi lại và một lần nữa tôi lại rơi vào đại dương xanh thẳm. Sóng dữ dội dìm tôi xuống. Tôi lênh đênh trên mặt biển rồi chìm xuống. Khi mở mắt ra, tôi đang ở trong căn phòng chất kín bóng bay đầy màu sắc. Cảm giác cô độc ngấm sâu trong từng giây khiến tôi tuy đã cảm nhận nhiều nhưng vẫn lạnh lẽo. Tôi tự hỏi rằng liệu đây là một mặt khác của giấc mơ vô tận này. Tôi lấy hết sự dũng cảm, cô độc, sợ hãi thoát ra khỏi đám bóng bay đó. Khi đã thoát ra, tôi bay lơ lửng giữa nhưng quả bóng trên bầu trời rồi đáp xuống. Nó đã khiến tôi tỉnh giấc. Lại một lần nữa đối mặt với cuộc sống đau đớn này. Tôi muốn quay lại thế giới đó, nơi tôi có thể tự do một mình.
                                                                                                                                                                                                                 15/3/2022- Happy!
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo