Căn Phòng Khóa Kín ( Phần 2 )
Nguyễn Minh | Chat Online | |
21/03/2022 20:55:05 | |
Truyện ma - Truyện kinh dị | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Hồn về nửa đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Căn Phòng Khóa Kín ( Phần 3 ) (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Kì thi sinh tử - Tập 9 (Phần 2) (Truyện tổng hợp)
- * Hồn về nửa đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
Huy gật đầu đồng ý và họ bước ra ngoài. Căn phòng kia vẫn mở toang, trong khi không có dấu hiệu gì cho thấy có người bên trong. Lấy hết can đảm, hai đứa bạn bước tới căn phòng kia. Thế nhưng, khi ngó vào bên trong, cả hai vô cùng ngạc nhiên khi thấy nó hoàn toàn trống trơn. Căn phòng này cấu trúc cũng như tất cả những phòng học khác, chỉ khác là trong phòng không có gì trừ bốn bức tường. Vậy thì tại sao căn phòng lại phải khóa kín.
Cả hai cảm thấy yên tâm vì tưởng chừng sẽ nhìn thấy những thứ khủng khiếp trong phòng. Vậy là không phải hiệu trưởng buôn lậu hay giấu thứ gì mờ ám, cũng chẳng có dấu hiệu gì của ma quỷ. Sau một phút ngớ người ra vì những suy nghĩ quá cao xa của mình, Huy chợt cười, vỗ nhẹ vai Nguyên
“Tưởng căn phòng có gì ghê gớm” – Huy nói – “Nguyên dám bước vào trong không?”
“Vào thì vào, sợ gì”
Bước qua cánh cửa phòng, Huy cảm thấy ngột ngạt khó tả. Khác với không gian thoáng mát bên ngoài, đứng trong này khiến cậu ta khó thở. Nguyên bước từng bước tới giữa phòng rồi ngó xung quanh. Trong phòng tối om, chì có ánh trăng mờ ảo chiếu vào làm tăng thêm vẻ âm u vốn có. Quả thật phòng không có gì ngoại trừ lớp bụi bám dày đặc khắp nơi.
Đột nhiên, Huy và Nguyên cảm thấy lạnh buốt và vô cùng sợ hãi mà không hiểu vì sao. Luồng gió lạnh từ ngoài thổi vào làm cả hai nổi da gà. Nguyên nhận ra ánh mắt đã theo dõi cô suốt từ lúc mới vào trường, nhưng lần này, nó đến từ xung quanh cô. Chưa hết bàng hoàng, cả hai lại nghe như có tiếng xì xào bên tai. Nó nghe như tiếng nói, nhưng không phải giọng nói bình thường, mà như là phát ra từ một nơi xa xôi. Cái tiếng ấy nghe thật chói tai. Nguyên đưa cả hai tay lên bịt tai với vẻ mặt nhăn nhó, trong khi Huy liên tục ngoáy tai, cố gắng đẩy những âm thanh kia ra xa. Nguyên từ chỗ đứng im như tượng, giờ đây hai tay ôm lấy đầu còn hai chân run cầm cập khiến cô khụy xuống. Huy cũng không hơn, cả người run lên vì kinh sợ. Những lúc như thế này, đầu óc thông minh sắc bén của cậu ta cũng không thể giúp gì hơn.
Trong phút định mệnh ấy, Huy lấy hết can đảm nắm lấy tay Nguyên kéo bạn vụt nhanh ra ngoài. Không may, phần vì sợ, phần bị kéo đột ngột, Nguyên mất thăng bằng nên vấp vào cửa và bị té chảy máu, nằm sóng soài ngoài hành lang.
“Chết thật” – Huy nghĩ trong đầu – “giờ thì mình không thể bỏ cô ấy ở đây, nhưng nếu không đi nhanh thì chính mình cũng sẽ…”
Còn Nguyên thì dù chảy máu nhưng vẫn không nói nên lời, khuôn mặt cô vẫn còn in rõ nỗi sợ hãi. Cô vẫn còn nằm trong tay của bạn mình nhưng hầu như không còn cảm nhận được gì nữa. Vừa lúc đó, có tiếng động phía cầu thang. Huy nghĩ là người bảo vệ đi kiểm tra.
“May quá, bác bảo vệ” – Huy nghĩ thầm. Sau những sự việc vừa qua, cậu ta giờ đây thà bị bảo vệ bắt còn hơn là đối mặt với những thứ kinh khủng kia.
Bóng người bước ra từ phía cầu thang, nhưng đó không phải là ông bảo vệ, mà là hai người khác, một nam một nữ. Họ đi tới phía Huy và Nguyên. Theo dáng mạo thì Huy nhận thấy hai người này chỉ bằng tuổi mình, nhưng họ có vẻ trưởng thành hơn nhiều. Huy còn đang băn khoăn về sự xuất hiện đột xuất này thì một trong hai người nọ bước tới cạnh bên lên tiếng
“Bạn bị chảy máu rồi” – Người con gái chỉ vào chân của Nguyên và nói – “để mình băng lại vết thương”
“Mình tên là Tuấn. Các bạn cũng để quên đồ sao?” – Người kia đưa tay ra chào – “cũng tại Linh để quên sách nên mới nhờ mình cùng quay lại trường”
“Cái ông này vô duyên” – học sinh tên Linh gắt nhẹ Tuấn
Hóa ra là hai học sinh cùng trường. Huy thở phào nhẹ nhõm trong khi Linh băng bó cho Nguyên. Ít phút sau, máu ngưng chảy. Nguyên cũng hoàn hồn nhưng dường như vẫn còn chút sợ hãi. Cô bé không nói gì, chỉ nắm lấy cánh tay Huy để bạn mình dìu dậy.
“Cám ơn hai bạn nhiều lắm!” – Huy nói – “không nhờ các bạn, bọn mình chẳng biết sao nữa. Thật phiền hai người quá”
“Có gì đâu” – Linh cười – “cùng cảnh ngộ mà. Thôi, dìu cô ấy về nhà trước đi, bọn mình lấy sách xong sẽ về ngay”
“Phải đó” – Tuấn tiếp lời – “đi chung dễ bị bảo vệ thấy lắm”
Thấy có lý, Huy dìu Nguyên xuống lầu, chậm rãi từng bước một. Giờ đây họ không còn chú tâm tới việc bị phát hiện nữa. Tuy nhiên, vì quá sợ hãi và phần vì mải chú tâm tới vết thương của Nguyên, họ không hề phát hiện ra là cánh cửa của căn phòng kia đã khép lại từ lúc nào.
Ra về trót lọt, không gặp trở ngại gì. Khí trời về khuya mát mẻ làm hai người bạn gạt đi những chuyện kỳ quái mới đây, và họ thỏa thuận là sẽ giữ bí mật, không hé lộ cho bất cứ ai. Vì thế, khi vào nhà, Nguyên bước ngay vào phòng và chỉ nói vọng ra ngoài
“Con về rồi. Bây giờ con tập trung làm bài, ba mẹ đừng vào trong nhé”
Sự thật thì Nguyên không muốn ba mẹ thấy vết thương, vì chính lúc đầu cô đã nói dối là chỉ sang nhà Huy hỏi bài. Cái chân vẫn đau nhói và cái cảm giác kia vẫn âm ỉ trong tâm trí cô bé. Nguyên cố gắng chỉ nghĩ đến bài tập để không còn bị ám ảnh nữa. Chừng hai ba tiếng sau, cô bé hoàn tất bài nhưng cũng không tài nào ngủ được vì cái chân đau. Nguyên thầm nghĩ, nếu không có Linh và Tuấn tới băng bó, không biết cô có lết về nhà nổi không.
Phần Huy, đêm đó, cậu ta không ngừng nghĩ đến những sự việc vừa qua. Vốn thông minh, Huy nhận ra nhiều cái khác thường đêm nay. Không lẽ đột nhập vào trường dễ vậy sao, và dù ngủ say thì những tiếng bước chân trên hành lang, tiếng mở khóa, tiếng Nguyên la vì đau, và cả tiếng nói chuyện cũng không thể không nghe thấy, huống chi bác bảo vệ có nhiều năm kinh nghiệm. Vậy mà suốt lúc ở trường hồi tối, Huy không hề thấy ông ta. Kỳ lạ hơn nữa là căn phòng trống trơn kia, cùng với sự rờn rợn bên trong, cái lạnh tê tái cùng với sự kinh hoàng tột độ. Chưa hết, hai người bạn tên Linh và Tuấn kia, ngoài việc họ trông chững chạc hơn, thái độ của hai người đó cũng khó hiểu. Lén vào trường ban đêm là vi phạm nội quy, nhưng dường như trông họ thật thoải mái, không chút lo lắng gì, lại còn đem theo băng gạc, trong khi họ đâu biết trước là Nguyên sẽ bị thương. Nhưng điểm lạ nhất đó là Huy chưa từng gặp họ bao giờ, dù đã học gần ba năm trong trường, và bạn bè thì Huy cũng quen khá nhiều. Dòng suy nghĩ cuốn theo tâm trí Huy suốt đêm khiến cậu không chợp mắt được….
truyenmacothat.net
Tác Giả : FrenzyFive | Trường Tồn
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!