Cuộc sống thật đáng yêu-câu chuyện cài cúc áo
mây nấm lùn | Chat Online | |
30/05/2022 19:42:01 | |
Truyện ngắn | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
115 lượt xem
- * Cuộc sống thật đáng yêu-câu chuyện em cu Bi (Truyện ngắn)
- * Cuộc sống thật đáng yêu-ngỗng sắp vào lớp 1 (Truyện ngắn)
- * A Minecraft Original Music Video _Cold As Ice_ep3 (Truyện ngắn)
- * A Minecraft Original Music Video _1 Or A Kind_ep2 (Truyện ngắn)
Sau hai ngày đi chơi với bố, tôi rời khỏi thành phố nơi có vô vàn tên địa chủ giàu có ấy mà trở về thôn Trung Đạo yên bình, à, hết yên bình rồi, mùa hè, mùa gặt nhiều công nông đi qua đi lại quá, hết yên bình rồi...
Hết yên bình không phải là hết vui, tôi rất thích mùi lúa chín, mùa hè là mùa để chơi! (mặc dù tôi chơi cả năm) Trường mẫu giáo vẫn mở nhưng tôi ở nhà, chán thì ra đầu ngõ chơi với chú Thịnh, chạy sang nhà Mai Phương - Em họ của tôi và nhà bà Sào, nhà cụ Dực chơi, tôi rất thích sang nhà cụ, vì hai cụ nói chuyện thích lắm! Tôi gọi cả hai cụ là Dực vì thực chất tôi vẫn nghĩ hai cụ tên giống nhau! Xóm 3 nhà tôi ai cũng thân thiện dễ mến! Dù không biết tên nhưng khi gặp mọi người cũng vẫn chào nhau như người thân thiết, hết hè là tôi lên lớp mẫu giáo lớn rồi! Không biết lớp lớn có gì hay nhỉ? Tôi vẫn luôn ngưỡng mộ các anh chị lớp 5 tuổi mặc dù có nhiều chị hay mắng tôi. Nhưng mà bây giờ tôi cũng chẳng để tâm nữa, tôi đang trên đường đến nhà ông bà nội!
Bà ngoại tôi tên là Đặng Thị Sao, ông ngoại tôi tên là Nguyễn Văn Công, ông bà nội tôi tên là gì thì tôi... không biết, có vài lần mẹ đã bảo nhưng tôi không có nhớ! Tôi cũng không biết tại sao nữa, tên của ông bà nội đối với tôi chính là một bí ẩn cần giải đáp. Ở bà ngoại thì tôi là chị lớn không em, các dì và cậu tôi đều chưa có đám cưới nên tôi có mỗi em trong bụng mẹ thôi! Bà ngoại bảo tôi rằng tôi mai sau sẽ trở thành chị lớn có 7 đứa em! Còn ở nhà ông bà nội, tôi là bé nhất, có anh Vui, chị Trang nhà bác Sửu, mặc dù tôi không biết ai lớn hơn vì anh chị xưng hô là mày tao, có anh Vũ, anh Hải nhà bác Vượng, tôi biết anh Vũ là em mặc dù hai anh cũng "lâm vào hoàn cảnh tương tự". Sau đó mới đến tôi, à, quên mất, tôi còn một người em tên là Kiên - con của cô Nương, chị em tôi chơi khá thân. Ông nội bảo em Kiên lớn hơn tôi một tuổi, nhưng mà tôi không có đồng ý, bằng tuổi thì còn được, chứ em mà lớn tuổi hơn chị là không chịu đâu! Có lần tôi đã khóc vì mọi người nói Kiên hơn tuổi tôi, tôi cứ cãi là hai chị em bằng tuổi, đến nỗi mà ông phải bất lực: "Ừ thì bằng tuổi!". Tôi vui lắm, cuối cùng mọi người cũng tin là tôi với em Kiên bằng tuổi.
Mặc dù bằng tuổi, nhưng mà Kiên khỏe hơn tôi, chạy nhanh hơn tôi, cũng cao hơn tôi, cái gì cũng hơn tôi, ơ hay, lạ thế! Kiên cũng hay giảng cho tôi nhiều thứ, ví dụ như việc: Màu đen là màu của con trai, màu đỏ là màu của con trai, màu xanh là của con trải, màu hồng, màu vằng cũng là của con trai nốt, màu gì cũng là của con trai, chỉ có màu trắng là của con gái thôi! Tôi vui vẻ tiếp thu "kiến thức" này mà không để ý rằng Kiên cũng đang... mặc áo màu trắng!
Kiên là một người thích trêu người khác! Suốt ngày chỉ biết tìm thời cơ giấu dép, cướp đồ ăn, chặn không cho tôi ra cổng chơi, lúc tôi đang ngắm con chó thì ném đá vào chuồng chó, chó sủa inh ỏi, tôi sợ hết hồn. Kì lạ một chỗ là tại sao lúc Mai Anh và "thuộc hạ" trêu tôi, tôi cảm thấy buồn, mà lúc Kiên trêu tôi, tôi chỉ thấy... bất lực!
Ngày hôn nay, chính hôm nay, tôi đã làm Kiên phải khóc! Không phải trêu đâu, tai nạn nghề nghiệp thôi.
Đó là một ngày cuối tuần, sau khi ăn xong bữa cơm trưa ở nhà bà nội, tôi đang lúi húi tìm chiếc dép bị giấu thì ông bà gọi vào ăn dưa hấu nên... quên béng mất! Vì trời nóng quá nên cô Nương thay áo cho Kiên để đỡ bị mồ hôi, có mới hỏi tôi có muốn học cài cúc áo không và vì tính tò mò nên tôi đã đồng ý. Sau khi được truyền dạy kiến thức, tôi đã bắt đầu vào công cuộc thực hành. Nhưng khi vừa định cài cúc ở bả vai cho Kiên thì tôi thấy một chiếc cúc nữa ở chính giữa cổ áo (cúc trang trí). Với tấm lòng của một người chị không muốn em bị cảm lạnh giữa mùa hè, tôi đã dùng hết sức bình sinh kéo cái cúc ở cổ cài vào cái lỗ ở vai, Kiên ho khúng khắng mà tôi cứ tưởng là em lạnh nên cố siết chặt hơn nữa. Không hiểu vì sao (vì nghẹt thở :)) mà Kiên khóc òa lên, làm tôi cũng... khóc theo, mặc dù tôi không hiểu tại sao tôi lại khóc theo nữa...
Mãi lúc sau tôi mới biết, cái cúc ở bả vai mà cố cài vào cái cúc ở cổ thì Kiên sẽ ch.ế.t, thật đáng sợ, ôi.... Tôi cũng không rõ là mình đã xin lỗi Kiên chưa...
Hết yên bình không phải là hết vui, tôi rất thích mùi lúa chín, mùa hè là mùa để chơi! (mặc dù tôi chơi cả năm) Trường mẫu giáo vẫn mở nhưng tôi ở nhà, chán thì ra đầu ngõ chơi với chú Thịnh, chạy sang nhà Mai Phương - Em họ của tôi và nhà bà Sào, nhà cụ Dực chơi, tôi rất thích sang nhà cụ, vì hai cụ nói chuyện thích lắm! Tôi gọi cả hai cụ là Dực vì thực chất tôi vẫn nghĩ hai cụ tên giống nhau! Xóm 3 nhà tôi ai cũng thân thiện dễ mến! Dù không biết tên nhưng khi gặp mọi người cũng vẫn chào nhau như người thân thiết, hết hè là tôi lên lớp mẫu giáo lớn rồi! Không biết lớp lớn có gì hay nhỉ? Tôi vẫn luôn ngưỡng mộ các anh chị lớp 5 tuổi mặc dù có nhiều chị hay mắng tôi. Nhưng mà bây giờ tôi cũng chẳng để tâm nữa, tôi đang trên đường đến nhà ông bà nội!
Bà ngoại tôi tên là Đặng Thị Sao, ông ngoại tôi tên là Nguyễn Văn Công, ông bà nội tôi tên là gì thì tôi... không biết, có vài lần mẹ đã bảo nhưng tôi không có nhớ! Tôi cũng không biết tại sao nữa, tên của ông bà nội đối với tôi chính là một bí ẩn cần giải đáp. Ở bà ngoại thì tôi là chị lớn không em, các dì và cậu tôi đều chưa có đám cưới nên tôi có mỗi em trong bụng mẹ thôi! Bà ngoại bảo tôi rằng tôi mai sau sẽ trở thành chị lớn có 7 đứa em! Còn ở nhà ông bà nội, tôi là bé nhất, có anh Vui, chị Trang nhà bác Sửu, mặc dù tôi không biết ai lớn hơn vì anh chị xưng hô là mày tao, có anh Vũ, anh Hải nhà bác Vượng, tôi biết anh Vũ là em mặc dù hai anh cũng "lâm vào hoàn cảnh tương tự". Sau đó mới đến tôi, à, quên mất, tôi còn một người em tên là Kiên - con của cô Nương, chị em tôi chơi khá thân. Ông nội bảo em Kiên lớn hơn tôi một tuổi, nhưng mà tôi không có đồng ý, bằng tuổi thì còn được, chứ em mà lớn tuổi hơn chị là không chịu đâu! Có lần tôi đã khóc vì mọi người nói Kiên hơn tuổi tôi, tôi cứ cãi là hai chị em bằng tuổi, đến nỗi mà ông phải bất lực: "Ừ thì bằng tuổi!". Tôi vui lắm, cuối cùng mọi người cũng tin là tôi với em Kiên bằng tuổi.
Mặc dù bằng tuổi, nhưng mà Kiên khỏe hơn tôi, chạy nhanh hơn tôi, cũng cao hơn tôi, cái gì cũng hơn tôi, ơ hay, lạ thế! Kiên cũng hay giảng cho tôi nhiều thứ, ví dụ như việc: Màu đen là màu của con trai, màu đỏ là màu của con trai, màu xanh là của con trải, màu hồng, màu vằng cũng là của con trai nốt, màu gì cũng là của con trai, chỉ có màu trắng là của con gái thôi! Tôi vui vẻ tiếp thu "kiến thức" này mà không để ý rằng Kiên cũng đang... mặc áo màu trắng!
Kiên là một người thích trêu người khác! Suốt ngày chỉ biết tìm thời cơ giấu dép, cướp đồ ăn, chặn không cho tôi ra cổng chơi, lúc tôi đang ngắm con chó thì ném đá vào chuồng chó, chó sủa inh ỏi, tôi sợ hết hồn. Kì lạ một chỗ là tại sao lúc Mai Anh và "thuộc hạ" trêu tôi, tôi cảm thấy buồn, mà lúc Kiên trêu tôi, tôi chỉ thấy... bất lực!
Ngày hôn nay, chính hôm nay, tôi đã làm Kiên phải khóc! Không phải trêu đâu, tai nạn nghề nghiệp thôi.
Đó là một ngày cuối tuần, sau khi ăn xong bữa cơm trưa ở nhà bà nội, tôi đang lúi húi tìm chiếc dép bị giấu thì ông bà gọi vào ăn dưa hấu nên... quên béng mất! Vì trời nóng quá nên cô Nương thay áo cho Kiên để đỡ bị mồ hôi, có mới hỏi tôi có muốn học cài cúc áo không và vì tính tò mò nên tôi đã đồng ý. Sau khi được truyền dạy kiến thức, tôi đã bắt đầu vào công cuộc thực hành. Nhưng khi vừa định cài cúc ở bả vai cho Kiên thì tôi thấy một chiếc cúc nữa ở chính giữa cổ áo (cúc trang trí). Với tấm lòng của một người chị không muốn em bị cảm lạnh giữa mùa hè, tôi đã dùng hết sức bình sinh kéo cái cúc ở cổ cài vào cái lỗ ở vai, Kiên ho khúng khắng mà tôi cứ tưởng là em lạnh nên cố siết chặt hơn nữa. Không hiểu vì sao (vì nghẹt thở :)) mà Kiên khóc òa lên, làm tôi cũng... khóc theo, mặc dù tôi không hiểu tại sao tôi lại khóc theo nữa...
Mãi lúc sau tôi mới biết, cái cúc ở bả vai mà cố cài vào cái cúc ở cổ thì Kiên sẽ ch.ế.t, thật đáng sợ, ôi.... Tôi cũng không rõ là mình đã xin lỗi Kiên chưa...
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!