Vòng lặp vô tận
Donka | Chat Online | |
23/07 14:24:20 | |
Truyện tổng hợp | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
27 lượt xem
- * Tình yêu không chừa một ai (Truyện ngôn tình)
- * Tình yêu không chừa một ai (Truyện ngôn tình)
- * Truyện ngắn kinh dị số 03-món sủi cảo có nhân gì thế? (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Tóm tắt truyện tình của một chàng trai đa tình (Truyện ngôn tình)
Ngày 1 :
Tích tắc, tích tắc ~
Một loại âm thanh nhẹ nhàng của chiếc đồng hồ cũ kĩ lướt qua và tản mác khắp căn phòng nhỏ của tôi.
Nó đi đến đâu nơi đó bừng lên ngọn nắng bình minh của một buổi sáng sớm, một buổi sáng như mọi ngày. Không, theo nghĩa đen đấy!
Cạch cạch ...
Tiếng cánh cửa màu nâu đậm đã có dấu hiệu của thời gian từ từ mở ra một cách nhẹ nhàng dường như đã quá quen thuộc đối với tôi .
- Ra ăn sáng rồi đi học, con ?
Một giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn nghiêm nghị phát ra từ mẹ - một người dịu dàng nhưng có phần nghiêm túc.
- Vâng.
Tôi đã quá quen mỗi khi vào giờ này, gần như không thay đổi gì cả.
Kể cả trước khi "chuyện đó" xảy ra.
Đi trên chiếc cầu thang làm từ gỗ nghiến hay lim, hình như vậy, qua lời kể của bố tôi từ khá lâu về trước. tầm một hay hai năm gì đó.
Vẫn tâm trạng khá cọc cằn của thằng cháu tôi khi ra ăn sáng, nhưng có gì đó hơi khác ư ?
- iiiiii...
Nó lại rên rỉ.
- Haizzz, vẫn vậy chả khác gì cả. - Tôi nghĩ trong đầu.
Ăn sáng xong, tôi nhìn vào bàn tay mình có số 21 trên đó - số ngày tôi bị mắc kẹt trong cái vòng lặp này.
Nhìn cuốn lịch giấy để bên cạnh bàn ăn của mà tôi thầm thở dài, ngày 24/02.
Không thể quen nổi tờ lịch này không hề có năm, nó chỉ có ngày và tháng. Tại sao nhỉ ? Tôi tự hỏi :
Nhưng tôi cũng không quan tâm lắm, vẫn như mọi ngày tôi lại vác chiếc cặp tới trường.
Khung cảnh xung quanh chẳng thể nào quen thuộc hơn, tôi có thể nhớ được có bao nhiêu chiếc xe đạp đi qua tôi trên đường tới trường.
Và cuối cùng cũng tới, ngôi trường của tôi. Một ngôi trường khá là tuyệt vời, đầy đủ hết các cơ sở vật chất mà học sinh cần và thầy cô vô cùng yêu nghề.
Sau một khoảng thời gian truy bài rồi vào học, tôi đã quá quen thuộc nhưng tôi cũng không hề lười biếng chút nào cả, vẫn nghe giảng như thường và tất nhiên trong thời gian rảnh rỗi tôi lại đọc sách bởi vì khi chúng ta không giữ cho đầu óc ta thư thái và thông thái thì cũng chính là đang hại chính mình nhất là khi ta đang bị mắc kẹt tại đây.
Thực ra nói vậy cho oai thôi chứ chả có gì vui hơn đọc sách ở hiện tại cả.
Tùng tùng tùng ~
Tiếng trống ra về cất lên, tôi chầm chậm bước ra cổng trường rồi bắt đầu về nhà.
Đường về nhà vẫn thế chả khác gì cả, không hề khác tí gì luôn.
Tôi lười nhác bước từng bước về nhà, căn nhà khá rộng đặc biệt là phòng khách.
Sau khi làm vài việc vặt vãnh trong khi mẹ đang nấu bữa trưa cho tôi và cháu tôi.
- Uỵch ....
Tôi lăn ra giường như vừa chạy 20 km xong vậy, tôi ngóc đầu dậy để tìm cái quyển sách rồi tôi bắt đầu viết.
Tôi biết rằng khi tỉnh dậy vào ngày mai thì quyển sách sẽ trống trơn nhưng khi tôi viết lên người tôi lại không hề bị xoá nhưng điều đó không có nghĩa tôi sẽ già đi.
Tuy chỉ có 21 ngày thôi nhưng tôi không hề thấy tôi cao thêm chút nào hay tăng hoặc giảm cân cả.
Viết đến khi mỏi tay xong tôi lại leo lên giường định đánh một giấc cho đỡ mệt và cũng giết thời gian.
- Cốc cốc ~
Tiếng gõ cửa vang lên của mẹ tôi.
- Ra ăn cơm thôi con.
Tôi bật dậy rồi xem chiếc đồng hồ thì đã 6h30 tối.
Tôi khá bất ngờ khi đã ngủ được 7 tiếng. Hôm nay tôi được nghỉ học chiều.
Sau đó tôi đi tắm rồi ăn cơm, rồi tôi lại ngồi cùng gia đình xem tivi.
Rồi cũng đến tối muộn.
- Lại ngủ!
Tôi thốt lên trong đầu nhưng tôi ngủ khá tốt, trung bình một ngày trên 12 tiếng.
Tiếng nhạc phát ra trong chiếc điện thoại của tôi, sau khi đi làm vài việc thì đến việc cuối cùng của ngày hôm nay.
Tôi viết số 22 lên tay trái của tôi rồi tắt nhạc, tắt đèn, kéo rèm.
Tôi dần dần chìm vào giấc ngủ.............
~ Donka ~
Tích tắc, tích tắc ~
Một loại âm thanh nhẹ nhàng của chiếc đồng hồ cũ kĩ lướt qua và tản mác khắp căn phòng nhỏ của tôi.
Nó đi đến đâu nơi đó bừng lên ngọn nắng bình minh của một buổi sáng sớm, một buổi sáng như mọi ngày. Không, theo nghĩa đen đấy!
Cạch cạch ...
Tiếng cánh cửa màu nâu đậm đã có dấu hiệu của thời gian từ từ mở ra một cách nhẹ nhàng dường như đã quá quen thuộc đối với tôi .
- Ra ăn sáng rồi đi học, con ?
Một giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn nghiêm nghị phát ra từ mẹ - một người dịu dàng nhưng có phần nghiêm túc.
- Vâng.
Tôi đã quá quen mỗi khi vào giờ này, gần như không thay đổi gì cả.
Kể cả trước khi "chuyện đó" xảy ra.
Đi trên chiếc cầu thang làm từ gỗ nghiến hay lim, hình như vậy, qua lời kể của bố tôi từ khá lâu về trước. tầm một hay hai năm gì đó.
Vẫn tâm trạng khá cọc cằn của thằng cháu tôi khi ra ăn sáng, nhưng có gì đó hơi khác ư ?
- iiiiii...
Nó lại rên rỉ.
- Haizzz, vẫn vậy chả khác gì cả. - Tôi nghĩ trong đầu.
Ăn sáng xong, tôi nhìn vào bàn tay mình có số 21 trên đó - số ngày tôi bị mắc kẹt trong cái vòng lặp này.
Nhìn cuốn lịch giấy để bên cạnh bàn ăn của mà tôi thầm thở dài, ngày 24/02.
Không thể quen nổi tờ lịch này không hề có năm, nó chỉ có ngày và tháng. Tại sao nhỉ ? Tôi tự hỏi :
Nhưng tôi cũng không quan tâm lắm, vẫn như mọi ngày tôi lại vác chiếc cặp tới trường.
Khung cảnh xung quanh chẳng thể nào quen thuộc hơn, tôi có thể nhớ được có bao nhiêu chiếc xe đạp đi qua tôi trên đường tới trường.
Và cuối cùng cũng tới, ngôi trường của tôi. Một ngôi trường khá là tuyệt vời, đầy đủ hết các cơ sở vật chất mà học sinh cần và thầy cô vô cùng yêu nghề.
Sau một khoảng thời gian truy bài rồi vào học, tôi đã quá quen thuộc nhưng tôi cũng không hề lười biếng chút nào cả, vẫn nghe giảng như thường và tất nhiên trong thời gian rảnh rỗi tôi lại đọc sách bởi vì khi chúng ta không giữ cho đầu óc ta thư thái và thông thái thì cũng chính là đang hại chính mình nhất là khi ta đang bị mắc kẹt tại đây.
Thực ra nói vậy cho oai thôi chứ chả có gì vui hơn đọc sách ở hiện tại cả.
Tùng tùng tùng ~
Tiếng trống ra về cất lên, tôi chầm chậm bước ra cổng trường rồi bắt đầu về nhà.
Đường về nhà vẫn thế chả khác gì cả, không hề khác tí gì luôn.
Tôi lười nhác bước từng bước về nhà, căn nhà khá rộng đặc biệt là phòng khách.
Sau khi làm vài việc vặt vãnh trong khi mẹ đang nấu bữa trưa cho tôi và cháu tôi.
- Uỵch ....
Tôi lăn ra giường như vừa chạy 20 km xong vậy, tôi ngóc đầu dậy để tìm cái quyển sách rồi tôi bắt đầu viết.
Tôi biết rằng khi tỉnh dậy vào ngày mai thì quyển sách sẽ trống trơn nhưng khi tôi viết lên người tôi lại không hề bị xoá nhưng điều đó không có nghĩa tôi sẽ già đi.
Tuy chỉ có 21 ngày thôi nhưng tôi không hề thấy tôi cao thêm chút nào hay tăng hoặc giảm cân cả.
Viết đến khi mỏi tay xong tôi lại leo lên giường định đánh một giấc cho đỡ mệt và cũng giết thời gian.
- Cốc cốc ~
Tiếng gõ cửa vang lên của mẹ tôi.
- Ra ăn cơm thôi con.
Tôi bật dậy rồi xem chiếc đồng hồ thì đã 6h30 tối.
Tôi khá bất ngờ khi đã ngủ được 7 tiếng. Hôm nay tôi được nghỉ học chiều.
Sau đó tôi đi tắm rồi ăn cơm, rồi tôi lại ngồi cùng gia đình xem tivi.
Rồi cũng đến tối muộn.
- Lại ngủ!
Tôi thốt lên trong đầu nhưng tôi ngủ khá tốt, trung bình một ngày trên 12 tiếng.
Tiếng nhạc phát ra trong chiếc điện thoại của tôi, sau khi đi làm vài việc thì đến việc cuối cùng của ngày hôm nay.
Tôi viết số 22 lên tay trái của tôi rồi tắt nhạc, tắt đèn, kéo rèm.
Tôi dần dần chìm vào giấc ngủ.............
~ Donka ~
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Vòng lặp vô tận.
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!