Người yêu tôi là một tên tội phạm - Tập 5: Tính giành bông tuyết cùa ta, ngươi buồn cười thật đấy ?!

182 lượt xem
-Cái gì ?! - Minh Kiệt trợn tròn mắt, giọng đầy bất ngờ
-Minh Kiệt à, anh đừng như vậy chứ, làm em sợ quá nek - Thảo Phương khúc khích cười
-À, anh xin lỗi, anh hơi lố tý
-Không sao, à nếu ko còn việc gì nữa thì anh ra ngoài dc rồi ạ
-Um, chào em
-Dạ chào anh
Minh Kiệt lẳng lặng rời đi, trong lòng vô cùng tức tối. Hắn ta nói vậy là có ý gì chứ, tên sát nhân xấu xa, ta nhất định sẽ ko để ngươi đụng tới 1 cọng tóc của Thảo Phương.
Tối hôm đó, đến phiên của người khác đi trực, nhưng anh lại xung phong đi thay với lý do 'muốn xem hắn ra sao'. Mọi người ai cx lấy làm lạ, nhưng vì anh cố chấp quá nên đành để anh đi. Anh khoác lên người bộ quân phục quen thuộc của 1 cảnh sát, đang định rời đi thì bị ai đó gọi lại:
-Minh Kiệt, đợi đã.
-Thảo Phương, sao em lại ở đây? Mau về nhà đi không ở đây nguy hiểm lắm - Anh bất ngờ khi thấy người anh yêu tự dưng lại xuất hiện ở đây. Cô lấy ra một cái dây chuyền hình bông tuyết, đeo lên cổ anh mà nói:
-Nhất định phải sống sót trở về đấy, nó sẽ bảo vệ cho anh.
-Vậy sao, dc rồi cảm ơn em- Minh Kiệt bật cười, lần đầu tiên anh dc cô quan tâm nhiều đến vậy. Anh vẫy tay chào tạm biệt cô, rồi hòa vào màn đêm u tối
Vừa đi trên đường, anh vừa nắm chặt bông tuyết cô đưa. Anh cảm thấy nó đang phát sáng, soi rọi con đường anh đi trong đêm.Cảm giác ấm áp bao chùm lấy anh, nó giống như là cô đang ở bên cạnh anh vậy, ôm anh và động viên anh trong việc bắt gọn tên sát nhân nguy hiểm này. Anh mỉm cười hạnh phúc, quên mất rằng mình đã đi đến 'Ngõ tử thần'. Vội vàng chui ra khỏi suy nghĩ mông lung, anh lấy hết dũng khí bước vào đó. Một lần nữa, Hoàng Nguyên lại xuất hiện, hắn ta nhìn anh, thoắt ẩn thoắt hiện. Minh Kiệt cảm thấy hơi chóng mặt, vội hét lên :"Có ngon thì ra đây, ta sẽ ko để ngươi cướp lấy Thảo Phương từ tay ta đâu"
Như nói trúng tim đen, tên sát nhân xuất hiện trước mặt anh, bóp chặt lấy cổ anh mà tra hỏi:" Mày nói lại xem, Thảo Phương là của ai ?". Minh Kiệt bị đánh đòn bất thình lình, cố nói:
-Của....của.....của........của tao, loại.....như.....mày......ko xứng......đáng......đc......ở .......bên......cô.......ấy
-Mày chán sống rồi à thằng chó ?- Hoàng Nguyên siết chặt cổ anh, anh bắt đầu thấy ngạt thở, ra sức giãy giụa, nhưng đành nào hắn tha cho. Nói ai ko nói, nói Thảo Phương ko thuộc về hắn là dở rồi.
- Bây giờ nói lại tao nghe, Thảo Phương Là Của Ai ? - Hắn gằn giọng từng chữ một
-Của.....của.....tao.......mãi.....mãi.....là........của.......tao
Hoàng Nguyên tức điên, ném anh sang một bên, rồi dùng súng bắn chết anh. Hắn chầm chậm bước tới, cướp lấy sợi dây chuyền, hắn nói " Tính cướp băng tuyết của ta, người buồn cười nhỉ ?! ", sau đó bật cười lớn và lặng lẽ rời đi, để lại anh một mình đáng thương nằm đó.
Trong lúc này, Thảo Phương ở nhà lo sốt vó lo anh. Nhận dc cuộc điện thoại từ đồng nghiệp anh, cô vội vàng bắt máy thì nghe dc tiếng khóc của anh ta kèm câu nói làm cô sụp đổ:
-Thảo Phương, Minh.... Minh Kiệt chết rồi.
(Hello mí bà, còn ai nhớ tui hông nek? Sau một thời gian dài ơi là dài off vì bài tập, tui đã quay trở lại và lời hại hơn , chắc là tui sẽ ko ra truyện đều dc đâu vì bài vẫn nhìu như núi ý, đừng giận tui nha huhu T . T)
5
5 sao / 1 đánh giá
5 sao - 1 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 1 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo