Kết thúc hạnh phúc
Tuyết | Chat Online | |
30/07 12:00:02 | |
Truyện xuyên không | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
41 lượt xem
- * Truyện ngắn kinh dị số 06 - Khu vườn hồng của mẹ (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Theo đuổi nữ chính đi chứ, nam chính? (Truyện tiểu thuyết)
- * Kết thúc hạnh phúc (Truyện xuyên không)
- * Kết thúc hạnh phúc (Truyện xuyên không)
Chap 4: Tại em thấy hai anh đẹp trai quá !
Ngày 7 tháng 11 năm 20XX. Đó là ngày mà bên trụ sở cảnh sát Tokyo nhận được tin báo rằng ở có hai quả bom đang được cài ở trong một tòa nhà nọ. Ngay lập tức, đội gớ bom của sở được cử đến, điều này khiến mọi người đều rất yên tâm vì trong đó có 2 anh chàng đẹp trai nổi tiếng phá bom rất giỏi. Đó là Hagiwara Kenji và Matsuda Jinpei- 2 anh chàng tài hoa của chúng ta. Ngay khi đến nơi, phân theo hai nhóm mà đi gỡ bom. Nhóm của Matsuda thì gỡ ở tầng 1 nơi có 1 quả bom còn nhóm của Hagi thì lên tầng 3 nơi quả bom thứ hai đang cư trú.
- " Lậc cậc lậc cậc " Hừm....Tòa nhà đó ở đâu được ta ? - Sau khi nghe được câu trả lời đầy quyết đoán của Aya, Ruki đã quyết định vào sáng hôm sau cô sẽ đi tìm tòa nhà - nói có 2 qảu bom đó nhưng khổ nỗi cô có biết địa hình ở đây đâu mà đi với chả iếc. Nhưng có vẻ như cuối cùng cô cũng đã đến được đó vì từ xa cô đã nhìn thấy một đám đông đang xúm lại làm gì đó ở trước một tòa nhà. Ngay lập tức, con tim và tình yêu mãnh liệt muốn cứu chồng của cô đã phát giác ra đó là nơi mà Hagi sẽ chết, cô vội vàng lao vào đám đông xin được nhờ đường lên. Lúc này Jinpei đã gỡ bom xong và đang gọi cho Kenji, và dĩ nhiên với một kẻ phá bom liều lĩnh như Kenji thì hiển nhiên là đã xong nhưng trên người thì chả đôi mũ bảo hiểm và nói một cách thản nhiên :
- Yên tâm đi. Tôi gỡ xong rồi ý mà, lát nữa chúng ta đi uống bia nhé ~
- Tớ đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi Kenji. Cậu không được chủ quan như thế nên nhớ đây là công việc phá bom đấy nhé nên là lần nào mà cậu cũng chủ quan như vậy thì cậu sẽ... " Vèo " Hả ? - Bỗng dưng có cái gì đó vụt qua Matsuda khiến anh giật mình, quay sang bên phải nhìn thì thấy một cô gái đang dùng hết cả sinh mạng để chạy lên tầng. Dĩ nhiên đó là bé Ruki nhà ta đây chứ đâu nhân cơ hội mà lũ cảnh sát đang lơ là cô đã chạy vụt lên nhưng không ngờ vẫn bị phát hiện. - Này ! Cô gái kia ! Dừng lại ! Trên đó nguy hiểm lắm ! Aissshhh ! Chết tiệt ! - Nói xong anh liền đuổi theo cô lên tầng và vứt chiếc điện thoại xuống đất.
- Nè ! Nè ! Jinpei ! Uả cậu ta đâu rồi nhỉ. - Hagi vẫn đang chưa biết chuyện gì xảy ra thì bỗng dưng anh phát hiện ra quả bom đã bắt đầu chạy lại.- Thôi chết rồi ! Tất cả chạy mau ! Qủa bom chạy lại rồi !
- Tránh ra nào !
- Kenji ! Bắt con bé lại ! - Tiếng Matsuda vang lên.
- Hử ? - Bỗng dưng Hagi nghe thấy tiếng gì đó anh quay lại thì ..- Hể !!! - Sau lưng anh là hai con người chạy như bị chó đuổi, anh còn chưa kịp hiểu tình hình thì cái cô bé nào đó đã giật lấy đố dùng gỡ bom từ tay anh và ngay lập tức ngồi xuồng giồng như là chuẩn bị gỡ. Anh dường như hiểu ra chuyện gì đó. Anh vội hét lên - Này cô bé kia ! Nguy hiểm lắm !
Cô mặc kệ những lời nói và lời cảnh báo của những người xung quanh, cô vẫn cứ tiếp tục thực hiện phi vụ của mình. Hiện tại cô chỉ còn 3 giây, 1 giây vừa rồi cô đã dùng để giật lấy chiếc hộp gỡ bom và lấy đồ chuyên dụng cắt bom ra, giây thứ hai cô quay sang đảo mắt một lượt tìm chiếc dây gỡ bom cần cắt và giây còn lại cô nhắm mắt lại và cắt bom. Lúc này một dòng kí ức trước lùa về......
- Nè Miyuki ! - Tiếng cô của quá khứ cất lên
- Dạ chị ! - Lúc này người em gái đang cặm cụi làm báo cáo về một vụ án vừa mới xảy ra.
- Tại sao em lại chọn làm cảnh sát vậy mà lại toàn làm mấy vụ nguy hiểm nữa !
- Hể~ Thích thì làm thôi mà em thấy có cái gì nguy hiểm đâu. Bình thường mà !
- Không nguy hiểm á ! Thế sao chị thấy em suốt ngày đi gỡ bom hay rượt hung thủ vậy ! Cái đó không phải nguy hiểm thì là gì ?!
- Rượt hung thủ thì nguy hiểm thật nhưng gỡ bom thì không nhé !
- Hửm ? Tại sao ?
- Chị nhìn đây nhé ! Một quả bom thông thường sẽ có khoảng 5 sợi dây thì khả năng cao thường sẽ cắt một dây bên trái ngoài cùng trước tiếp đến sẽ là hai dây ngoài cùng bên phải. Nếu như nó dừng thì coi như đã xong nhưng nếu như nó vẫn chưa dừng thì lúc này chị phải có hai lựa chọn, em tạm gọi nó là dây đỏ và đây xanh đi! Theo thông thường thì chắc chắn chọn dây xanh sẽ có phằn trăm sống cao hơn. Chị hiểu chưa ? - Miyuki vừa nói vừa giải thích cho chị hiểu.
- Hỏoooo Ra là vậy .
- Nhưng nếu là chị thì màu đỏ sẽ là lựa chọn tối ưu của chị ! - Miyuki bỗng dưng vừa nói như vậy với cô và chỉ tay vào mặt cô.
- Hử ? Tại sao ? - Mặc dù cô rất thắc mắc nhưng em gái cô - Miyuki chỉ nở một nụ cười ẩn ý.
Em gái của cô - Shimizu Miyuki là đứa con đáng tự hào của bố mẹ cô. Ngay khi vừa sinh ra, ai cũng dự đoán rằng chắc chắn lúc lớn lên em sẽ rất đẹp. Và đúng như thế, em càng lớn càng xinh, thậm chí suốt thời gian con ngồi trên ghế nhà trường em đã đạt được rất nhiều thành tích xuất sắc, nếu nói em ấy chả khác gì thân phận hiện tại của cô thì cũng không sai. Ngay sau khi tốt nghiệp, em đã lập tức xin gia nhập sở cảnh sát ở Tokyo. Nhò tính cách tốt bụng và hoà đồng cộng thêm thực lực của em rất giỏi nên em nhanh chóng được thăng cấp lên làm thanh tra và được rất nhiểu người yêu quý. Tưởng chừng như tương lai của em ấy sẽ rất sáng ngời nhưng không trong một lần đuổi theo tên hung thủ của vụ án giết người, em đã bị đồng bọn của hắn bắn chết. Người con gái ấy cứ thế ra đi mà chưa kịp nói lời trăng trối mà lại còn chết theo cách mà ẻm không hề mong muốn.Điều này đã khiến bản thân cô, một người làm chị đã rất đau khổ...
" Hồi ức kết thúc ". Đó cũng là lúc định mệnh cô quyết định chọn cắt dây màu đỏ ở 0,5 giây còn lại. Và chiếc quả bom đã ngừng :
- Phù... Xong rồi.. - Nhưng cô thì chưa được ngừng. Ngay khi vừa lấy khuỷu tay lau trán thì hai khuỷu tay cùng với cơ thể đã lập tức bị nhấc lên và kéo chạy đi ngay lập bởi hai anh đẹp trai. Ôi thế giới mói đẹp sao ~ Hai tay mình đang được hai anh đẹp trai đụng vào nè. Giấc mơ kết thúc trở về thực tại, cô giật mình vội ngăn lại - Nó ngưng rồi ! Ngưng rồi !
- Sao em chắc được ! - Hagi lên tiếng
- Cái con nhóc này ! Chưa chi mà đã biết nói dối, cắt bom,.... gộp lại thành tội tử hình được đấy nhóc ạ ! - Matsuda lúc này cũng quay lại theo nói xối xả
- Nhưng... nhưng... NÓ DỪNG RỒI MÀ !!! - Cô bất lực hét lên. Tiếng hét này đã giúp Hagi và Matsuda ngoái lại và thả cô xuống
- Hử ? Đùa sao ? Sao có thể ? - Hagi bất ngờ vì quả bom đã ngừng
- Cái này là sao vậy hả Kenji ? - Matsuda lú luôn. - Nè ! Cô bé kia trả lời đi chứ ! - Anh dùng tay nhấc bổng kẻ vừa phá bom đang định chạy trốn kia.
- Là sao ? Em có biết gì đâu ? - Cô vội chối cãi.
- Cái này mà là không biết gì á ! Làm gì có ai không biết gì mà tự nhiên chạy vô rồi đi cắt bom đâu trời !
- Emm.....E
- Thôi được rồi Jinpei à ~ Không nên bồng bột với con gái như vậy ~ Cậu sẽ làm họ sợ ddos~ - Hagi lên tiếng - Bây giờ anh chỉ có hai câu muốn hỏi em thôi. Liệu em có thể trả lời được không ?
- Ừmmmmmm.. Được........ ạ !
- Đầu tiên là tại sao em chạy lên đây ?
- * Rồi xong phim luôn. Trả lời kiểu gì bây giờ chả lẽ lại nói mình từ thế giưới loài người chạy sang thế giới loài người thứ hai rồi biết trước chuyện gì sẽ xảy ra chắc, thách có đưuá nào tin ! * - Cô ngồi suy ngẫm lúc lâu - * Nhưng mình còn lí do nào khác không ta........*
- Em nghĩ xong chưa cô bé ? - Hagi hỏi
- A ! Em biết tại sao em chạy lên rồi !
- Tại vì sao ?
- Tại... tại .. em thấy hai anh đẹp trai quá ! - Ngay sau khi câu trả lời này được thốt ra từ miệng một con bé thật thà không khí trơ nên yên lặng đến kì lạ.
- Ha.. Cứ cho là vậy đi. Thế còn tại sao em lại biết gỡ bom ? - Hagi cất lười đẻ phá không khí yên lặng này nhưng anh đâu biết rằng câu hỏi của anh còn lamfcho không khí yên lặng hơn nữa.
- Tại em biết thôi ạ !
- Nhưng làm cách nào mà em biết được ! - Matsuda bắt bẻ
- Thì người ta biết thì người ta biết thôi ! Làm gì mà hỏi lắm thế ! Các anh làm thế nào biết cắt bom thì em cũng biết bằng cách đó thôi !- Cô ngoan cố trả lời theo cách chả giống ai.
Hagi nhìn cô bé hồi lâu. Thấy có vẻ như không thể ép cô nói ra được, tay anh đưa lên , xoa đầu cô và nói :
- Thôi được rồi ! Em làm tốt lắm cô bé ! Em vừa cứu anh một mạng đấy ! Cảm ơn em nhé !
- Dạ không có gì đâu ạ ! - Ngoài mặt nhìn cô có vẻ bình thường vậy thôi chứu nội tâm trong cô chẳng còn thiết tha sống làm gì nữa cảm giác đượcidol xoa đầu cứ như là một giấc mơ vậy.
- Có gì đâu mà phải cảm ơn cơ chứ ! - Matsuda nói
- Jinpei~ Như vậy không tốt đâu ! - Hagi nói - Vậy thì cho anh hỏi tên của em là gì zợ ?
- Dạ là............................. Ruki ạ !
- Ừm còn anh là Hagiwara Kenji còn cái anh đang nhấc em kia tên là......... - Hagi chưa kịp giới thiệu xong thì Matsuda đã cúi xuống dí sát vào mặt cô và cất lời:
- Còn anh đây là Matsuda Jinpei ! Nhớ chưa !
- Dạ. Em chào hai anh Hagiwara và anh Matsuda ạ. - cô tiếp lời
- Để đáp lễ cho lần này em có muốn anh đền gì không ?
- Dạ cho em đi trà sữa .
- Ừm được rồi lát anh xuống mua cho em cốc trà sữa ha - Hagi nói
- Trời ạ ! Sao đứa con gái nào cũng như nhau vậy trời ! - Matsuda than thở
Nói rồi ba người cùng xuống tầng và Hagi đã giữu đúng lười hứa mua cho cô bé trà sữa vị Matcha mà cô rất thích. Trong lúc Hagi và Matsuda đang nói chuyện thì sếp của hai anh đi tời, hai người chào xếp nhưng không thèm cúi, ông sếp cũng hiểu tính hai người mà cho qua :
- Chúc mừng hai cậu đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này. Lần sau tôi sẽ đề cử thăng chức cho hai cậu .
- Aiya~ Sếp cứ khen thái quá lần này thì chỉ có Matsuda thôi còn em lần này thì là nhờ cô bé tên Ruuuuuu........... - Hagi quay xuoogns định giới thiệu cho sếp một kì vọng của tương lai nhưng phía sau lưng của anh và Matsuda hiện giờ đã không còn bóng người. Cô bé ấy đã chạy đi từ lúc nào chả nói lời nào làm cho Hagi và Matsuda có chút hoang mang không biết cô bé ấy đã đi đâu và chạy về đâu.
Ngày 7 tháng 11 năm 20XX. Đó là ngày mà bên trụ sở cảnh sát Tokyo nhận được tin báo rằng ở có hai quả bom đang được cài ở trong một tòa nhà nọ. Ngay lập tức, đội gớ bom của sở được cử đến, điều này khiến mọi người đều rất yên tâm vì trong đó có 2 anh chàng đẹp trai nổi tiếng phá bom rất giỏi. Đó là Hagiwara Kenji và Matsuda Jinpei- 2 anh chàng tài hoa của chúng ta. Ngay khi đến nơi, phân theo hai nhóm mà đi gỡ bom. Nhóm của Matsuda thì gỡ ở tầng 1 nơi có 1 quả bom còn nhóm của Hagi thì lên tầng 3 nơi quả bom thứ hai đang cư trú.
- " Lậc cậc lậc cậc " Hừm....Tòa nhà đó ở đâu được ta ? - Sau khi nghe được câu trả lời đầy quyết đoán của Aya, Ruki đã quyết định vào sáng hôm sau cô sẽ đi tìm tòa nhà - nói có 2 qảu bom đó nhưng khổ nỗi cô có biết địa hình ở đây đâu mà đi với chả iếc. Nhưng có vẻ như cuối cùng cô cũng đã đến được đó vì từ xa cô đã nhìn thấy một đám đông đang xúm lại làm gì đó ở trước một tòa nhà. Ngay lập tức, con tim và tình yêu mãnh liệt muốn cứu chồng của cô đã phát giác ra đó là nơi mà Hagi sẽ chết, cô vội vàng lao vào đám đông xin được nhờ đường lên. Lúc này Jinpei đã gỡ bom xong và đang gọi cho Kenji, và dĩ nhiên với một kẻ phá bom liều lĩnh như Kenji thì hiển nhiên là đã xong nhưng trên người thì chả đôi mũ bảo hiểm và nói một cách thản nhiên :
- Yên tâm đi. Tôi gỡ xong rồi ý mà, lát nữa chúng ta đi uống bia nhé ~
- Tớ đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi Kenji. Cậu không được chủ quan như thế nên nhớ đây là công việc phá bom đấy nhé nên là lần nào mà cậu cũng chủ quan như vậy thì cậu sẽ... " Vèo " Hả ? - Bỗng dưng có cái gì đó vụt qua Matsuda khiến anh giật mình, quay sang bên phải nhìn thì thấy một cô gái đang dùng hết cả sinh mạng để chạy lên tầng. Dĩ nhiên đó là bé Ruki nhà ta đây chứ đâu nhân cơ hội mà lũ cảnh sát đang lơ là cô đã chạy vụt lên nhưng không ngờ vẫn bị phát hiện. - Này ! Cô gái kia ! Dừng lại ! Trên đó nguy hiểm lắm ! Aissshhh ! Chết tiệt ! - Nói xong anh liền đuổi theo cô lên tầng và vứt chiếc điện thoại xuống đất.
- Nè ! Nè ! Jinpei ! Uả cậu ta đâu rồi nhỉ. - Hagi vẫn đang chưa biết chuyện gì xảy ra thì bỗng dưng anh phát hiện ra quả bom đã bắt đầu chạy lại.- Thôi chết rồi ! Tất cả chạy mau ! Qủa bom chạy lại rồi !
- Tránh ra nào !
- Kenji ! Bắt con bé lại ! - Tiếng Matsuda vang lên.
- Hử ? - Bỗng dưng Hagi nghe thấy tiếng gì đó anh quay lại thì ..- Hể !!! - Sau lưng anh là hai con người chạy như bị chó đuổi, anh còn chưa kịp hiểu tình hình thì cái cô bé nào đó đã giật lấy đố dùng gỡ bom từ tay anh và ngay lập tức ngồi xuồng giồng như là chuẩn bị gỡ. Anh dường như hiểu ra chuyện gì đó. Anh vội hét lên - Này cô bé kia ! Nguy hiểm lắm !
Cô mặc kệ những lời nói và lời cảnh báo của những người xung quanh, cô vẫn cứ tiếp tục thực hiện phi vụ của mình. Hiện tại cô chỉ còn 3 giây, 1 giây vừa rồi cô đã dùng để giật lấy chiếc hộp gỡ bom và lấy đồ chuyên dụng cắt bom ra, giây thứ hai cô quay sang đảo mắt một lượt tìm chiếc dây gỡ bom cần cắt và giây còn lại cô nhắm mắt lại và cắt bom. Lúc này một dòng kí ức trước lùa về......
- Nè Miyuki ! - Tiếng cô của quá khứ cất lên
- Dạ chị ! - Lúc này người em gái đang cặm cụi làm báo cáo về một vụ án vừa mới xảy ra.
- Tại sao em lại chọn làm cảnh sát vậy mà lại toàn làm mấy vụ nguy hiểm nữa !
- Hể~ Thích thì làm thôi mà em thấy có cái gì nguy hiểm đâu. Bình thường mà !
- Không nguy hiểm á ! Thế sao chị thấy em suốt ngày đi gỡ bom hay rượt hung thủ vậy ! Cái đó không phải nguy hiểm thì là gì ?!
- Rượt hung thủ thì nguy hiểm thật nhưng gỡ bom thì không nhé !
- Hửm ? Tại sao ?
- Chị nhìn đây nhé ! Một quả bom thông thường sẽ có khoảng 5 sợi dây thì khả năng cao thường sẽ cắt một dây bên trái ngoài cùng trước tiếp đến sẽ là hai dây ngoài cùng bên phải. Nếu như nó dừng thì coi như đã xong nhưng nếu như nó vẫn chưa dừng thì lúc này chị phải có hai lựa chọn, em tạm gọi nó là dây đỏ và đây xanh đi! Theo thông thường thì chắc chắn chọn dây xanh sẽ có phằn trăm sống cao hơn. Chị hiểu chưa ? - Miyuki vừa nói vừa giải thích cho chị hiểu.
- Hỏoooo Ra là vậy .
- Nhưng nếu là chị thì màu đỏ sẽ là lựa chọn tối ưu của chị ! - Miyuki bỗng dưng vừa nói như vậy với cô và chỉ tay vào mặt cô.
- Hử ? Tại sao ? - Mặc dù cô rất thắc mắc nhưng em gái cô - Miyuki chỉ nở một nụ cười ẩn ý.
Em gái của cô - Shimizu Miyuki là đứa con đáng tự hào của bố mẹ cô. Ngay khi vừa sinh ra, ai cũng dự đoán rằng chắc chắn lúc lớn lên em sẽ rất đẹp. Và đúng như thế, em càng lớn càng xinh, thậm chí suốt thời gian con ngồi trên ghế nhà trường em đã đạt được rất nhiều thành tích xuất sắc, nếu nói em ấy chả khác gì thân phận hiện tại của cô thì cũng không sai. Ngay sau khi tốt nghiệp, em đã lập tức xin gia nhập sở cảnh sát ở Tokyo. Nhò tính cách tốt bụng và hoà đồng cộng thêm thực lực của em rất giỏi nên em nhanh chóng được thăng cấp lên làm thanh tra và được rất nhiểu người yêu quý. Tưởng chừng như tương lai của em ấy sẽ rất sáng ngời nhưng không trong một lần đuổi theo tên hung thủ của vụ án giết người, em đã bị đồng bọn của hắn bắn chết. Người con gái ấy cứ thế ra đi mà chưa kịp nói lời trăng trối mà lại còn chết theo cách mà ẻm không hề mong muốn.Điều này đã khiến bản thân cô, một người làm chị đã rất đau khổ...
" Hồi ức kết thúc ". Đó cũng là lúc định mệnh cô quyết định chọn cắt dây màu đỏ ở 0,5 giây còn lại. Và chiếc quả bom đã ngừng :
- Phù... Xong rồi.. - Nhưng cô thì chưa được ngừng. Ngay khi vừa lấy khuỷu tay lau trán thì hai khuỷu tay cùng với cơ thể đã lập tức bị nhấc lên và kéo chạy đi ngay lập bởi hai anh đẹp trai. Ôi thế giới mói đẹp sao ~ Hai tay mình đang được hai anh đẹp trai đụng vào nè. Giấc mơ kết thúc trở về thực tại, cô giật mình vội ngăn lại - Nó ngưng rồi ! Ngưng rồi !
- Sao em chắc được ! - Hagi lên tiếng
- Cái con nhóc này ! Chưa chi mà đã biết nói dối, cắt bom,.... gộp lại thành tội tử hình được đấy nhóc ạ ! - Matsuda lúc này cũng quay lại theo nói xối xả
- Nhưng... nhưng... NÓ DỪNG RỒI MÀ !!! - Cô bất lực hét lên. Tiếng hét này đã giúp Hagi và Matsuda ngoái lại và thả cô xuống
- Hử ? Đùa sao ? Sao có thể ? - Hagi bất ngờ vì quả bom đã ngừng
- Cái này là sao vậy hả Kenji ? - Matsuda lú luôn. - Nè ! Cô bé kia trả lời đi chứ ! - Anh dùng tay nhấc bổng kẻ vừa phá bom đang định chạy trốn kia.
- Là sao ? Em có biết gì đâu ? - Cô vội chối cãi.
- Cái này mà là không biết gì á ! Làm gì có ai không biết gì mà tự nhiên chạy vô rồi đi cắt bom đâu trời !
- Emm.....E
- Thôi được rồi Jinpei à ~ Không nên bồng bột với con gái như vậy ~ Cậu sẽ làm họ sợ ddos~ - Hagi lên tiếng - Bây giờ anh chỉ có hai câu muốn hỏi em thôi. Liệu em có thể trả lời được không ?
- Ừmmmmmm.. Được........ ạ !
- Đầu tiên là tại sao em chạy lên đây ?
- * Rồi xong phim luôn. Trả lời kiểu gì bây giờ chả lẽ lại nói mình từ thế giưới loài người chạy sang thế giới loài người thứ hai rồi biết trước chuyện gì sẽ xảy ra chắc, thách có đưuá nào tin ! * - Cô ngồi suy ngẫm lúc lâu - * Nhưng mình còn lí do nào khác không ta........*
- Em nghĩ xong chưa cô bé ? - Hagi hỏi
- A ! Em biết tại sao em chạy lên rồi !
- Tại vì sao ?
- Tại... tại .. em thấy hai anh đẹp trai quá ! - Ngay sau khi câu trả lời này được thốt ra từ miệng một con bé thật thà không khí trơ nên yên lặng đến kì lạ.
- Ha.. Cứ cho là vậy đi. Thế còn tại sao em lại biết gỡ bom ? - Hagi cất lười đẻ phá không khí yên lặng này nhưng anh đâu biết rằng câu hỏi của anh còn lamfcho không khí yên lặng hơn nữa.
- Tại em biết thôi ạ !
- Nhưng làm cách nào mà em biết được ! - Matsuda bắt bẻ
- Thì người ta biết thì người ta biết thôi ! Làm gì mà hỏi lắm thế ! Các anh làm thế nào biết cắt bom thì em cũng biết bằng cách đó thôi !- Cô ngoan cố trả lời theo cách chả giống ai.
Hagi nhìn cô bé hồi lâu. Thấy có vẻ như không thể ép cô nói ra được, tay anh đưa lên , xoa đầu cô và nói :
- Thôi được rồi ! Em làm tốt lắm cô bé ! Em vừa cứu anh một mạng đấy ! Cảm ơn em nhé !
- Dạ không có gì đâu ạ ! - Ngoài mặt nhìn cô có vẻ bình thường vậy thôi chứu nội tâm trong cô chẳng còn thiết tha sống làm gì nữa cảm giác đượcidol xoa đầu cứ như là một giấc mơ vậy.
- Có gì đâu mà phải cảm ơn cơ chứ ! - Matsuda nói
- Jinpei~ Như vậy không tốt đâu ! - Hagi nói - Vậy thì cho anh hỏi tên của em là gì zợ ?
- Dạ là............................. Ruki ạ !
- Ừm còn anh là Hagiwara Kenji còn cái anh đang nhấc em kia tên là......... - Hagi chưa kịp giới thiệu xong thì Matsuda đã cúi xuống dí sát vào mặt cô và cất lời:
- Còn anh đây là Matsuda Jinpei ! Nhớ chưa !
- Dạ. Em chào hai anh Hagiwara và anh Matsuda ạ. - cô tiếp lời
- Để đáp lễ cho lần này em có muốn anh đền gì không ?
- Dạ cho em đi trà sữa .
- Ừm được rồi lát anh xuống mua cho em cốc trà sữa ha - Hagi nói
- Trời ạ ! Sao đứa con gái nào cũng như nhau vậy trời ! - Matsuda than thở
Nói rồi ba người cùng xuống tầng và Hagi đã giữu đúng lười hứa mua cho cô bé trà sữa vị Matcha mà cô rất thích. Trong lúc Hagi và Matsuda đang nói chuyện thì sếp của hai anh đi tời, hai người chào xếp nhưng không thèm cúi, ông sếp cũng hiểu tính hai người mà cho qua :
- Chúc mừng hai cậu đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này. Lần sau tôi sẽ đề cử thăng chức cho hai cậu .
- Aiya~ Sếp cứ khen thái quá lần này thì chỉ có Matsuda thôi còn em lần này thì là nhờ cô bé tên Ruuuuuu........... - Hagi quay xuoogns định giới thiệu cho sếp một kì vọng của tương lai nhưng phía sau lưng của anh và Matsuda hiện giờ đã không còn bóng người. Cô bé ấy đã chạy đi từ lúc nào chả nói lời nào làm cho Hagi và Matsuda có chút hoang mang không biết cô bé ấy đã đi đâu và chạy về đâu.
Truyện mới nhất:
- Hành Trình Cứu Rỗi Linh Hồn (Truyện cổ tích)
- Mùa Hoa Cẩm Tú Trắng (Truyện tiểu thuyết)
- Nắng Chiều Bên Đồi Hoa (Truyện ngôn tình)
- Tớ và cậu ấy (Truyện ngôn tình)
- Tự truyện (Truyện Đam mỹ)
- Cuộc đời cũng không hẳn là tẻ nhạt (Truyện tiểu thuyết)
- Tổng hợp truyện cười (Truyện cười)
- Một đời một kiếp Giang Nam Lão (Truyện ngôn tình)
- Ác mộng bóng ma (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Mèo mướp và chiếc mũ (Truyện ngắn)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Kết thúc hạnh phúc
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!