LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Ta đi qua thiên sơn vạn thủy cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng - Chương 129

109 lượt xem
- Ngươi đó quan trọng với ngươi lắm sao. Ngay cả việc hi sinh mạng sống của bản thân mình, ngươi cũng không màng sao?

Ta cảm thấy tên này càng hỏi càng kì quặc, chuyện ta muốn đoạt được hoa thần cứu ai, người đó quan trọng với ta thế nào thì liên quan đến hắn chắc. Mà tại sao hắn lại hỏi ta như vậy?

- Ngươi là ai?

Đầu mày hắn hơi nhướn. Không hiểu dự cảm ở đâu ập tới, môi ta khẽ mở phát ra bốn chữ:

- Tam Chân đại thánh…

- … - Hắn không trả lời, vậy là đúng rồi. Ta có chút bất ngờ, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ sự bình tĩnh. Nếu hắn thực sự là Tam Chân đại thánh, vậy thì, ta nếu muốn có được Hoa thần, trước tiên phải đánh bại tên này sao? Vừa rồi bị hai con thần thú kia đánh cho suýt chút nữa không còn mạng trở về, còn suýt chút nữa thì rơi xuống địa ngục tu la, nay lại phải đánh bại tên này, ta cảm thấy… con đường phía trước sao mà mịt mờ quá.

Bàn tay đang nắm giữ hoa thần trong tay bất giác xiết chặt lại.

- Hôm nay ta dù có chết, cũng nhất quyết không chịu tay không mà về. – ta cương quyết nói.

- Ngươi vẫn chưa biết gì sao?

- Gì?

Hắn phất tay áo, bước mấy bước chân nhàn tản, mây khói dưới chân chuyển động theo từng bước đi của hắn giống thần tiên đạp trên mây trắng phong thái bất phàm.

Ta đứng lặng người ở bờ bên này, yên lặng lắng nghe hắn nói.

- Mấy ngàn năm về trước, khi đại chiến giữa Vô Mặc đế quân cùng với Ma Quần Quỷ Khốc xảy ra, khiến cho trời long đất nở, thiên địa thất sắc, loạn thế chi sơ, Thanh Vũ Diện này cũng chịu một phần ảnh hưởng, một cánh hoa của Thảo Ngôn Viết Băng bung ra, rơi xuống trần gian, nhập vào một cây hoa đào bên bờ sông Ngân Thạch Quan, dần dần có linh thức.

Ta nghe sao mà quen thuộc, trong đầu lóe lên một ý nghĩ. Ta nghi hoặc hỏi lại.

- Ý của ngươi. Ta chính là … cánh hoa đã mất của hoa Thảo Ngôn hóa thành?

- … - hắn không nói gì, như ngầm thừa nhận.

Điều này, thật không thể tin nổi, từ trước tới giờ ta luôn vô cùng muốn biết rõ thân thế của bản thân, không thể chỉ trong một đêm mà một cây hoa đào lại có thể hóa thành tinh linh, thì ra lí do là thế này. Đầu óc ta bỗng trở nên minh mẫn, suy nghĩ thấy đáo những gì vừa xảy ra, thảo nào khi nãy hai con linh thú ấy lại quy phục như vậy. Trước đây Diệp Căn có nói ta bị mất đi hồn phách gì đó, ánh sáng bộc phát từ thân thể khi thóat khỏi Huyết Vương và giao đấu với hai con thần thú chính là hồn phách tái nhập thể xác.? Thảo nào hai con thần thú ấy lại có dáng vẻ quy phục như vậy...

- Hoa thần mất đi một cánh không thể tái tạo hồn phách, nếu ngươi thực sự muốn cứu hắn, bắt buộc phải lựa chọni, hoặc sống, hoặc chết.

- Ngươi sẽ không ngăn cản ta mang hoa thần rời khỏi đây chứ? – ta vốn không để tâm lắm tới việc lựa chọn đó, chỉ sợ không mang được thần vật về với Thiên Ẩn.

- Hoa Thảo Ngôn Viết Băng vốn là ngươi, quyết định như thế nào, ta sẽ không ngăn cản.

Ta khẽ mỉn cười, dường như đã hạ quyết tâm lắm, nói:

- Vậy thì tốt.

Ta ngự phong trở về, bay thẳng tới thánh địa của tộc Băng Kỷ điểu, rồi tìm đường đến Liễu Thủy Các của Cốt Cốt tìm nàng ta. Lúc đi mất nửa tháng, lúc về lại chỉ mất có bảy ngày bảy đêm, điều này khiến ta không khỏi khó hiểu, sau đó mới ngầm ngộ ra một điều. Những thứ quý giá như Hoa thần, đâu phải chỉ muốn là dễ dàng có được, đường đi đường về chênh lệch quá lớn về cả độ xa gần và độ hiểm nguy trắc trở, âu cũng là muốn thử lòng người ta mà thôi.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư