Bức thư bác chưa đọc
Xoài | Chat Online | |
09/04/2023 19:25:02 | |
Truyện ngắn | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
132 lượt xem
- * Hoa Cho Người Chết Tập_1 - Tiệm Quan Tài Trắng ở London Chương 1: Con hẻm nhỏ bên bờ sông Thames. (Truyện tiểu thuyết)
- * ............. (Truyện cười)
- * Detecive conan tạp cuối (Truyện tiểu thuyết)
- * Chitose trong chai ramune (chap 2 part 4) (Truyện tiểu thuyết)
Lời thư của cháu gửi đến bác:
Bác ơi, sao Bác ra đi sớm vậy. Chị ấy chỉ dơm dởm 10 tuổi thôi mà. Anh ấy còn chưa lấy vợ mà. Bác đi sớm vậy, ai bảo bác gái uống thuốc , ai gọi chị ấy dậy vào mỗi buổi sáng, ai quan tâm cho anh ấy đây? Bác cứ thế ra đi thì ai trông nhà cho cháu; ai sửa, đạp cho cháu; ai bơm xe cho bố mẹ cháu? Bác sống tốt nhưng bác lại luôn hạt tiện, bây giờ bác đi rồi liệu có mang đi được không? Nhà cao, cửa rộng bác không ở bác lại ở đâu hả bác? "Bác dậy đi bác ơi xe cháu hỏng rồi bác sửa hộ cháu, chị ấy lại làm sai rồi bác dậy lại đi. Sao cháu gọi mãi mà bác chẳng nghe gì vậy". Nhưng có lẽ là cái chết là một cái chết kết thúc đi những nỗi đau bác mang theo về cả thể chất lẫn da thịt. Chất độc màu da cam của bác được di truyền từ ông nội: Cái nỗi đau bị bỏng, cái khổ của việc chết đuối hồi nhỏ của bác,... cái vết thương nặng ở chán phải khâu mấy mũi mà bác vẫn tiếc tiền,... còn nhiều cái bệnh mà đi theo cả cuộc đời bác suốt cả 49 mùa xuân. Nay bác mất đi là do duyên số sắp đặt không ai biết trước cả. Nhưng có lẽ nỗi đau cuối cùng bác phải chịu đựng sẽ dừng lại đi tất cả những nỗi khổ mà chất độc màu da cam để lại. Nhưng không ngờ nó lại phải trả giá quá đắt: để lại những nỗi nhớ, những đau thương, mất mát của những người ở lại. Lại để bố mẹ già đưa tiễn con trẻ. Bác N ơi! Hãy yên nghỉ, dù bác đã ra đi rồi nhưng cháu sẽ luôn lưu giữ những kỉ niệm những lúc bác quan tâm, chăm sóc gia đình cháu.
Bác đi rồi, nhanh thật. Mới mấy hôm trước cháu đi học qua còn gọi bác, bác còn thưa. Nay cháu gọi mà bác chẳng thưa. Cháu căm ghét hận thù những người chế tạo ra chất độc màu da cam ném xuống Việt Nam để nhưng anh hùng dân tộc hứng chịu những cái khổ của di chứng.
Góc chia sẻ: (Ông tôi, bác tôi là 1 minh chứng cho việc di chứng của chất độc màu da cam. Hằng năm, Mỹ đã bồi thường cho Việt Nam một số tiền để đền bù cho những người bị chất độc màu da cam nhưng làm sao có thể bù đắp cho những người thân của người bị người nhiễm lẫn người bị di truyền đã mất. Thật căm thù.)
Bác ơi, sao Bác ra đi sớm vậy. Chị ấy chỉ dơm dởm 10 tuổi thôi mà. Anh ấy còn chưa lấy vợ mà. Bác đi sớm vậy, ai bảo bác gái uống thuốc , ai gọi chị ấy dậy vào mỗi buổi sáng, ai quan tâm cho anh ấy đây? Bác cứ thế ra đi thì ai trông nhà cho cháu; ai sửa, đạp cho cháu; ai bơm xe cho bố mẹ cháu? Bác sống tốt nhưng bác lại luôn hạt tiện, bây giờ bác đi rồi liệu có mang đi được không? Nhà cao, cửa rộng bác không ở bác lại ở đâu hả bác? "Bác dậy đi bác ơi xe cháu hỏng rồi bác sửa hộ cháu, chị ấy lại làm sai rồi bác dậy lại đi. Sao cháu gọi mãi mà bác chẳng nghe gì vậy". Nhưng có lẽ là cái chết là một cái chết kết thúc đi những nỗi đau bác mang theo về cả thể chất lẫn da thịt. Chất độc màu da cam của bác được di truyền từ ông nội: Cái nỗi đau bị bỏng, cái khổ của việc chết đuối hồi nhỏ của bác,... cái vết thương nặng ở chán phải khâu mấy mũi mà bác vẫn tiếc tiền,... còn nhiều cái bệnh mà đi theo cả cuộc đời bác suốt cả 49 mùa xuân. Nay bác mất đi là do duyên số sắp đặt không ai biết trước cả. Nhưng có lẽ nỗi đau cuối cùng bác phải chịu đựng sẽ dừng lại đi tất cả những nỗi khổ mà chất độc màu da cam để lại. Nhưng không ngờ nó lại phải trả giá quá đắt: để lại những nỗi nhớ, những đau thương, mất mát của những người ở lại. Lại để bố mẹ già đưa tiễn con trẻ. Bác N ơi! Hãy yên nghỉ, dù bác đã ra đi rồi nhưng cháu sẽ luôn lưu giữ những kỉ niệm những lúc bác quan tâm, chăm sóc gia đình cháu.
Bác đi rồi, nhanh thật. Mới mấy hôm trước cháu đi học qua còn gọi bác, bác còn thưa. Nay cháu gọi mà bác chẳng thưa. Cháu căm ghét hận thù những người chế tạo ra chất độc màu da cam ném xuống Việt Nam để nhưng anh hùng dân tộc hứng chịu những cái khổ của di chứng.
Góc chia sẻ: (Ông tôi, bác tôi là 1 minh chứng cho việc di chứng của chất độc màu da cam. Hằng năm, Mỹ đã bồi thường cho Việt Nam một số tiền để đền bù cho những người bị chất độc màu da cam nhưng làm sao có thể bù đắp cho những người thân của người bị người nhiễm lẫn người bị di truyền đã mất. Thật căm thù.)
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Bức thư bác chưa đọc
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!