TÊN CỦA KẺ SÁT NHÂN - CHƯƠNG I: ĐÂY LÀ ĐÂU?

122 lượt xem

Luồng khí không còn là vô hình khi đất đá, cát bụi xoáy theo tất cả nguồn lực từ phía đối diện với Bạch Vỹ lao đến với tốc độ chóng mặt. Bạch Vỹ nhún người, bật lên cao tránh đòn. Nơi Bạch Vỹ vừa rời trong khoảnh khắc trước đó, một hố lớn được tạo ra sau tiếng ầm khô khốc của luồng khí dộng vào. Ở cái khoảng rất ngắn nhìn từ trên cao xuống, Bạch Vỹ khẽ mỉm cười. Vẫn với tư thế thẳng đứng, Bạch Vỹ hạ mình xuống trở lại. Vừa tiếp đất, Bạch Vỹ chúi người về phía trước, nhún khẽ, lao đến. Được một đoạn rất ngắn, Bạch Vỹ chìa thẳng cây tiêu trong tay mình về phía trước. Dải lụa ngắn ở phía chuôi tiêu phất phơ bay tốc về phía cơ thể Bạch Vỹ như một mũi tên xanh nhạt đang bắn mạnh về phía trước mặt.

Bóng đàn ông thấp lùn, béo ụ trong trang phục đen rung lên trước đòn phản công quá nhanh và đầy uy lực của Bạch Vỹ. Không thể nào! Bạch Vỹ chỉ mới 20, không thể nào cô ả lại có thể có được công lực kinh hoàng này. Với những kẻ võ công hạng xoàng, sẽ ít ai có thể nhận ra được kiểu lao đến nhẹ nhàng, không tạo bất kỳ một âm sắc nào ấy lại mang một sức mạnh chết người. Nhưng, trong võ lâm, gã không phải kẻ xoàng xĩnh để không nhận ra được mình đang phải đối diện với gì, dẫu, gã không thể biết chính xác đó được gọi là gì, một thứ võ công lạ lùng và không mang nhiều tính đối kháng, nhưng rõ ràng, nó không hề đơn giản! Càng vậy, gã càng không thể tin! Càng vậy, gã càng hoang mang! Gã bước lui một bước, chùn hai chân xuống thấp, huơ hai tay thành vòng, chuẩn bị đỡ đòn.

Trước mặt gã đàn ông ấy, bất thình lình xuất hiện một vệt sáng mờ mờ lao vụt từ trên không xuống. Đốm sáng trắng càng đến gần khoảng giữa Bạch Vỹ và gã đàn ông càng lớn dần. Và, đến khi chạm đất, đốm trắng sáng ấy tạo thành một vòng tròn sáng trắng lớn thừa để bao lấy một con người. Gã đàn ông trợn tròn mắt, lầm rầm tự hỏi, đó là gì? Con nhãi ranh Bạch Vỹ này đang làm trò gì với gã? Đây là loại võ công gì?

Bạch Vỹ cũng hoàn toàn bất ngờ trước sự xuất hiện quá đột ngột của luồng ánh sáng ấy. Rõ ràng, gã đàn ông kia chưa hề ra đòn. Rõ ràng, gã biết, nếu ra đòn phản công ngay chính khi Bạch Vỹ tung đòn, chẳng khác nào gã tự sát với chính lực dồn ngược của gã vào cơ thể mình. Vậy, luồng ánh sáng ấy là gì? Bạch Vỹ khẽ rùng mình, chuyển hướng tấn công của mình chệch sang một bên. Nhanh rất nhanh, Bạch Vỹ thu cây tiêu trong tay về. Mọi thứ đã quá muộn! Bạch Vỹ chỉ còn cách vòng tròn sáng chưa đầy gang tay. Và, như một con quái vật có tốc độ khủng khiếp, vòng tròn ánh sáng lao nhanh đến, ôm trọn cơ thể Bạch Vỹ vào trong nó…

Ánh sáng vụt tắt! Chỉ còn lại gã đàn ông trong trang phục đen ngơ ngác đứng nhìn.

***

Sally nguẩy nguẩy hai sam tóc được bện kỹ càng, giọng bất cần:

– Không mua thì thôi!

Nói xong, tự Sally thu lại món hàng trong tay mình đang chìa về phía nhóm khách Việt đang lố nhố đứng nhìn. Gã đàn ông Việt với gương mặt bèn bẹt, hèn hèn chẹp chẹp miệng, tiến lại gần Sally hơn, dòm dòm, ngó ngó, như thể đang xem một món hàng. Gã lên tiếng, giọng đặc mùi miền Trung.

– Có thiệt cô là người Việt Nam?

– Chuyện đó có liên quan gì tới ông? – Sally cáu cẳn – Người Việt hay người Sing thì có ảnh hưởng gì?

– Vì người Việt thì không hề đáng tin! – Gã đàn ông cười sùng sục – Tôi đã được cảnh báo rất nhiều lần trước khi sang đây.

– À, ra vậy! – Sally nhếch mép cười – Ông đang tự nói về mình và gia đình mình đấy à?

Sau câu nói, Sally đảo mắt nhìn mụ đàn bà cùng bốn – năm đứa nhỏ đang mắt tròn mắt dẹt sau lưng gã đàn ông kia. Có vẻ gã, có vẻ họ không đủ thông minh để hiểu Sally đang nói gì. Sally chán nản quay đi, thảy món đồ trong tay vào chiếc túi đeo chệch phía sau lưng, toan bỏ đi. Người đàn ông gọi vội.

– Này, cô gái, nó chỉ đáng nửa giá thôi, cô biết mà!

Sally quay lại, nhìn gã đàn ông có vẻ hả hê như gã vừa phát hiện ra một điều gì ghê gớm lắm. Mụ đàn bà và đám trẻ con ánh cái ánh mắt hưởng ứng gã đàn ông một cách vô điều kiện. Sally nhếch môi, giọng khinh miệt.

– Vậy, ông, à, các người nên đi tìm cái gì có giá trị tương xứng với đầu óc và khả năng chi trả của các người.

Nói rồi, Sally quay người đi thẳng. Lèm bèm sau lưng Sally, giọng gã đàn ông cục cằn buông tiếng chửi thề. Sally khẽ ngập ngừng những nhịp bước của mình, buồn thiu nghĩ, cách hành xử của nhóm người Việt mới giàu đấy mà! Và, Sally vẫn đi, chẳng buồn quan tâm đến những gì sau lưng mình nữa. Phía sau, mãi mãi chỉ là phía sau, nếu thật sự con người không muốn quay đầu lại.

Sally nghĩ đến cô bạn cùng phòng với mình. Không biết nó bán được gì không? Vốn dĩ, khả năng thuyết phục của nó rất kém. Vốn dĩ, tiếng Anh của nó cũng chả giỏi giang gì. Nghĩa là, khách Việt hay khách nước ngoài đều khó bị thuyết phục bởi nó. Tự dưng, Sally thấy buồn. Công sức bọn cô ngồi mày mò suốt tất cả những đêm trong tháng, tạo ra những móc khóa dễ thương này – những móc khóa có hình ảnh của những vùng miền nước cô – rồi cũng chỉ là những món hàng đơn giản ngả giá đắt – rẻ…

Có tiếng thét! Có tiếng la hét! Có tiếng khóc rư rử! Sally cuống cuồng chạy vội đến. Vẫn như mọi khi thôi. Gã nhân tình của cô bạn cùng phòng đang túm chặt búi tóc trên đầu cô bạn, nện thẳng những tát tai như trời giáng vào gương mặt chưa từng bao giờ có nụ cười của bạn Sally. Có lẽ, hôm nay cũng như những hôm trước, cũng chỉ vì cô bạn của Sally không chịu đưa tiền cho hắn hút thuốc phiện, không chịu đưa tiền cho hắn đi quán bar uống rượu và ôm gái, hoặc tệ hơn là không chịu theo hắn về phòng để phục vụ cái nhu cầu tình dục gớm ghiếc của hắn…

Sally nghe cả người mình cứng ngắt, nghe máu dồn lên tận mặt. Thằng khốn! Hôm nay, có bị đến mức gì – kể cả là bị hắn xô ngã, chửi những câu tục tĩu như lần trước Sally bênh bạn – thì cô cũng sẽ làm gì đó! Sẽ giết hắn, sẽ đánh hắn… Có lẽ giết sẽ tốt hơn, vì như thế hắn sẽ không còn cơ hội nào để hành hạ bạn cô nữa… Nhìn quanh quất, Sally thấy một cây gỗ tròn, dài trồi lên trong thùng rác. Không suy nghĩ, Sally chộp vội thanh gỗ, rồi nhắm nghiền mắt lao thẳng đến chỗ cô bạn mình đang vẫn bị hành hạ bởi một thằng đàn ông khốn kiếp!

Luồng ánh sáng trắng bửa xuống rất nhanh, như một vết rìu giáng xuống, chộp thẳng vào cơ thể Sally khi nó lớn đủ thành một hình tròn… Và, Sally biến mất!

***

Những giá sách rung chuyển. Bàn ghế rung chuyển. Độ rung tăng mạnh rất nhanh. Đám người đứng ngồi loanh quanh đó hét toáng, chạy loạn xạ ra ngoài. Hình như bọn họ đang la hét về gì đấy như là động đất thì phải. Vân Giang rời mắt khỏi quyển sách dầy cộp, ngước nhìn xung quanh. Có lẽ động đất thật! Chẹp miệng, khó chịu vì bị ngắt ngang cơn đọc của mình, Vân Giang chậm rãi đứng dậy, nhìn lần nữa vào số trang của quyển sách đang mở, gập nó lại một cách khó khăn và càng khó khăn hơn khi lôi quyển sách khổng lồ rời khỏi bàn.

“Ầm”! “Ầm”! Hai lần sát cạnh nhau, hai âm thanh giống hệt, hai vệt sáng nối nhau lóe sáng sát chỗ Vân Giang đứng. Vân Giang chao đảo, vẫn ôm rịt quyển sách trên tay mình. Động đất, không đáng sợ như người ta ghi trong sách! Và, đứng trước một cái chết do bị đè ngộp cũng chả mấy đáng sợ như sách vở đã ghi… Nó cũng chỉ là sự rung chuyển, sự chao đảo vốn không có ở mặt đất phẳng lì. Ủa, mà hình như người ta không ghi rằng, khi động đất sẽ có những vệt sáng…

Giá sách bên trái đổ nhào. Cô gái lạ xuất hiện trong bộ trang phục lùm xùm cùng mớ dây nhợ cũng bằng vải xanh. Cô gái lạ khẽ cau mày vì đau bởi cú đập khá mạnh của cơ thể cô vào giá sách lớn. Nhưng, kể cả khi giá sách đã đổ, cô gái lạ vẫn trụ vững.

– Tấn vững thật! – Câu nói hết sức vô duyên trong bối cảnh động đất và dọa bị giết ngộp bởi mớ sách đổ vào. Cũng may chỉ còn mình Vân Giang trong phòng, à không, giờ có thêm người nữa!

Giá sách bên phải đổ nhào. Lại một cô gái lạ xuất hiện trong chiếc váy rộng và ngắn màu nâu nhạt. Cô gái nằm chỏng queo trên đống sách vừa đổ xuống, miệng rên rỉ vì đau.

– Bím tóc bên trái đã bị tuột! – Vân Giang lại thêm một câu vô duyên nữa trong bối cảnh này.

Cả hai cô gái lạ ngơ ngác nhìn quanh rồi hỏi lớn, đồng thanh.

– Đây là đâu?

– Thư viện – Vân Giang nhún vai – tất nhiên rồi!

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo